WEBVTT 00:00:03.801 --> 00:00:08.541 Tôi tên là Canwen, và tôi biết chơi cả dương cầm và vĩ cầm. 00:00:09.083 --> 00:00:14.691 Tôi khao khát được trở thành bác sĩ, và tôi rất thích môn Giải tích. 00:00:15.172 --> 00:00:17.393 Bố mẹ tôi đều rất nghiêm khắc 00:00:17.393 --> 00:00:19.364 không cho phép tôi qua đêm ở đâu cả, 00:00:19.364 --> 00:00:23.703 nhưng bù lại, họ nấu món khoái khẩu của tôi mỗi ngày. 00:00:24.258 --> 00:00:25.620 Cơm. 00:00:25.620 --> 00:00:28.795 Và tôi còn là một tay lái dở tệ nữa chứ. 00:00:28.795 --> 00:00:30.365 (Tiếng cười) 00:00:31.395 --> 00:00:33.298 Vậy giờ câu hỏi của tôi dành cho bạn là, 00:00:33.298 --> 00:00:36.038 "Mất bao lâu để bạn nhận ra là tôi đã nói đùa?" 00:00:36.038 --> 00:00:37.723 (Tiếng cười) 00:00:38.283 --> 00:00:41.692 Có lẽ bạn đã đoán biết là hôm nay tôi sẽ bàn về vấn đề sắc tộc 00:00:41.692 --> 00:00:44.590 và tôi sẽ bắt đầu bằng việc gửi đến các bạn câu chuyện của tôi 00:00:44.590 --> 00:00:47.194 về việc trưởng thành là người Mỹ gốc Á. 00:00:47.194 --> 00:00:50.070 Tôi chuyển đến Hoa Kỳ khi mới hai tuổi 00:00:50.075 --> 00:00:54.225 nên hầu như cả cuộc sống của tôi là một sự pha trộn giữa hai nền văn hóa. 00:00:54.225 --> 00:00:56.358 Tôi ăn nui bằng đũa. 00:00:56.367 --> 00:01:00.884 Tôi nghiện món gà sốt cam, và người hùng thời thơ ấu của tôi là Yao Ming. 00:01:01.493 --> 00:01:04.871 Nhưng với việc lớn lên tại Bắc Dakota, Nam Dakota, và Idaho, 00:01:04.871 --> 00:01:08.045 đều là những tiểu bang có rất ít tình trạng đa sắc tộc, 00:01:08.045 --> 00:01:12.768 rất khó để hóa giải cái gọi là "bản sắc ngoại lai Trung Quốc" trong tôi 00:01:12.768 --> 00:01:15.108 với bản chất Mỹ chủ đạo của tôi. 00:01:15.116 --> 00:01:18.084 Từng là người Á duy nhất trong căn phòng, 00:01:18.084 --> 00:01:21.370 tôi đã tự ý thức được điều đầu tiên mọi người chú ý ở tôi 00:01:21.370 --> 00:01:23.430 là việc tôi không phải người da trắng. 00:01:23.448 --> 00:01:26.051 Và là một đứa trẻ, tôi bắt đầu nhanh chóng nhận ra 00:01:26.075 --> 00:01:28.618 rằng tôi có hai lựa chọn trước mắt. 00:01:28.618 --> 00:01:31.884 Tuân theo cái hình mẫu mà mọi người mong ở tôi 00:01:31.884 --> 00:01:35.612 hoặc tuân theo cộng đồng người da trắng quanh tôi. 00:01:35.612 --> 00:01:37.722 Không có lựa chọn nào khác cả. 00:01:38.134 --> 00:01:41.974 Với tôi, điều này nghĩa là tôi luôn tự ý thức về việc mình giỏi Toán, 00:01:41.974 --> 00:01:45.110 bởi người ta sẽ chỉ cho rằng đó là vì tôi là người châu Á 00:01:45.110 --> 00:01:47.491 chứ không phải vì tôi đã cần cù học tập. 00:01:47.491 --> 00:01:49.887 Nó nghĩa là hễ một chàng trai mời tôi đi chơi 00:01:49.887 --> 00:01:52.263 thì đó là do anh ta mắc chứng sốt vàng 00:01:52.263 --> 00:01:54.969 chứ không phải vì anh ta thật sự thích tôi. 00:01:55.565 --> 00:01:57.876 Nó nghĩa là, trong thời gian khá lâu, 00:01:57.876 --> 00:02:01.248 danh tính của tôi đã hình thành trên một thực tế là tôi khác biệt. 00:02:01.248 --> 00:02:05.295 Và tôi nghĩ việc tôi là người châu Á là điều đặc biệt duy nhất về tôi. 00:02:06.153 --> 00:02:09.399 Những ảnh hưởng này càng nổi trội hơn ở nơi mà tôi sinh sống. 00:02:09.399 --> 00:02:10.584 Chớ hiểu nhầm ý tôi. 00:02:10.584 --> 00:02:13.738 Chỉ một tỉ lệ nhỏ số người là phân biệt chủng tộc, 00:02:13.738 --> 00:02:15.891 hoặc thậm chí là ngầm phân biệt chủng tộc, 00:02:15.891 --> 00:02:19.848 nhưng đại đa số thì có chút ngô nghê. 00:02:20.155 --> 00:02:23.179 Tôi biết có lẽ giờ bạn đang nghĩ rằng, "Vậy thì có gì khác?" 00:02:23.179 --> 00:02:25.234 Được rồi, đây là một ví dụ. 00:02:25.241 --> 00:02:29.303 Không phân biệt chủng tộc sẽ đại loại kiểu "Tao da trắng, còn mày thì không." 00:02:29.860 --> 00:02:31.576 Phân biệt chủng tộc thì kiểu 00:02:31.576 --> 00:02:35.416 "Tao da trắng, mày thì không, và đó là lý do tao hơn mày." 00:02:36.492 --> 00:02:38.882 Còn người không biết gì thì kiểu như 00:02:38.882 --> 00:02:42.901 "Tao da trắng, mày thì không, và tao chả biết phải làm gì với điều đó." 00:02:42.901 --> 00:02:45.032 Giờ thì tôi chắc mẩm 00:02:45.032 --> 00:02:48.527 là tuy có hơi ngô nghê, nhưng họ vẫn là những người tốt bụng 00:02:48.527 --> 00:02:49.894 và có thiện chí. 00:02:49.894 --> 00:02:54.772 Nhưng họ lại đặt những câu hỏi mà gây rất nhiều phiền phức về sau. 00:02:54.782 --> 00:02:56.849 Đây là một vài ví dụ. 00:02:57.470 --> 00:03:01.777 "Mày là người Hoa à, ôi Chúa ơi, tao có một anh bạn người Hoa, mày biết ảnh chứ?" 00:03:01.777 --> 00:03:04.042 (Tiếng cười) 00:03:05.153 --> 00:03:06.373 "Không. 00:03:06.373 --> 00:03:07.918 Tao không biết anh ta. 00:03:08.401 --> 00:03:11.966 Vì trái với sự kì vọng phi thực tế của mày, 00:03:11.966 --> 00:03:16.782 tao không thể biết hết từng người một trong số 1.35 tỉ người Trung Quốc 00:03:16.782 --> 00:03:18.612 đang sống trên Trái Đất này." 00:03:18.612 --> 00:03:19.743 (Tiếng cười) 00:03:20.023 --> 00:03:21.808 Người ta cũng hay hỏi rằng 00:03:21.808 --> 00:03:23.582 "Tên của mày từ đâu mà có vậy?" 00:03:23.582 --> 00:03:26.305 và tôi thật sự không biết phải trả lời thế nào luôn, 00:03:26.305 --> 00:03:28.353 nên tôi thường dựa theo sự thật. 00:03:28.353 --> 00:03:30.193 "Bố mẹ tao đặt tên đó cho tao. 00:03:30.193 --> 00:03:32.377 Vậy tên mày từ đâu mà có?" 00:03:32.377 --> 00:03:33.597 (Tiếng cười) 00:03:35.153 --> 00:03:36.997 Thậm chí tôi còn chưa kể tới 00:03:36.997 --> 00:03:41.645 không biết bao nhiêu lần người ta nhầm tôi với một người châu Á khác. 00:03:42.011 --> 00:03:44.392 Có lần ai đó đến chỗ tôi và bảo 00:03:44.392 --> 00:03:46.469 "Angie, tao cực thích bức vẽ của mày!" 00:03:46.469 --> 00:03:48.086 Và tôi cảm thấy cực kì bối rối, 00:03:48.086 --> 00:03:50.509 nên tôi chỉ biết cảm ơn họ và lảng đi chỗ khác. 00:03:50.509 --> 00:03:51.539 (Tiếng cười) 00:03:52.199 --> 00:03:54.556 Nhưng, trong tất cả các câu hỏi, 00:03:54.556 --> 00:03:58.090 câu tôi ưa thích vẫn là cái câu kinh điển, "Mày từ đâu tới?", 00:03:58.090 --> 00:04:00.497 vì tôi đã từng sống ở vài nơi, 00:04:00.497 --> 00:04:03.344 nên đây là cách mà cuộc hội thoại thường tiến triển, 00:04:04.040 --> 00:04:05.424 "Mày từ đâu tới vậy?" 00:04:05.424 --> 00:04:07.331 "À, tao đến từ Boise, Idaho." 00:04:08.100 --> 00:04:11.634 "Tao biết rồi, nhưng mà thật sự thì mày từ đâu tới? 00:04:12.090 --> 00:04:14.903 "Ý tao là, tao từng sống ở Nam Dakota một thời gian." 00:04:15.324 --> 00:04:17.157 "Rồi còn trước đó nữa thì sao?" 00:04:17.282 --> 00:04:19.846 "Ý tao là, tao đã sống tại Bắc Dakota." 00:04:20.122 --> 00:04:22.632 "Được rồi, tao sẽ đi thẳng vào vấn đề, 00:04:22.632 --> 00:04:24.603 tao nghĩ những gì tao đang cần hỏi là, 00:04:24.603 --> 00:04:27.067 mày có từng sống ở nơi nào xa rất xa ở đây, 00:04:27.067 --> 00:04:29.518 mà ở đó người ta nói chuyện hơi khác chút không? 00:04:30.087 --> 00:04:34.138 "Ồ, tao biết nơi mày đang nói tới rồi, đúng là có thiệt, tao từng sống ở Texas." 00:04:34.138 --> 00:04:36.182 (Tiếng cười) 00:04:37.899 --> 00:04:41.037 Sau đó thường là họ sẽ bỏ cuộc và tự băn khoăn 00:04:41.037 --> 00:04:44.683 tại sao tôi không phải một người Á ngầu như Jeremy Lin hay Jackie Chan 00:04:44.683 --> 00:04:48.099 hoặc họ bỏ qua những câu trêu đùa vô bổ và đi thẳng vào cái họ cần, 00:04:48.099 --> 00:04:49.923 "Gia đình mày đến từ đâu?" 00:04:49.935 --> 00:04:54.752 Nên, chỉ một câu "để tao nói mày biết" đáp lại sẽ là phương án an toàn nhất. 00:04:54.922 --> 00:04:57.426 Nhưng, những cuộc tương tác này thú vị bao nhiêu, 00:04:57.426 --> 00:05:00.462 nhiều lần chúng khiến tôi muốn chối bỏ văn hóa của chính mình 00:05:00.462 --> 00:05:03.242 vì tôi nghĩ điều đó sẽ giúp tôi hòa hợp hơn. 00:05:03.668 --> 00:05:07.618 Tôi tự cách ly bản thân khỏi cái mẫu người châu Á càng nhiều càng tốt 00:05:07.618 --> 00:05:09.527 bằng cách tự hạ thấp chủng tộc của mình 00:05:09.527 --> 00:05:11.647 và giả vờ như mình ghét cay môn Toán. 00:05:12.107 --> 00:05:14.807 Và điều tệ hại nhất là, nó đã có hiệu quả. 00:05:16.121 --> 00:05:20.304 Tôi càng chối bỏ danh tính Trung Quốc của mình thì tôi càng nổi tiếng hơn 00:05:20.900 --> 00:05:24.364 Bạn bè thích tôi hơn, vì tôi giống họ nhiều hơn. 00:05:25.143 --> 00:05:29.286 Tôi trở nên tự tin hơn, vì tôi biết mình giống họ nhiều hơn. 00:05:31.269 --> 00:05:33.686 Nhưng tôi càng trở nên "Mỹ hóa" hơn, 00:05:33.686 --> 00:05:36.252 tôi cũng bắt đầu mất đi những đặc trưng của mình, 00:05:36.252 --> 00:05:38.738 phần bản thân mà tôi không bao giờ lấy lại được, 00:05:38.738 --> 00:05:40.925 và dù cho tôi có cố đến mấy để giả vờ 00:05:40.925 --> 00:05:43.818 rằng tôi cũng giống như bao bạn học người Mỹ khác, 00:05:44.113 --> 00:05:45.903 tôi vẫn không giống họ. 00:05:46.387 --> 00:05:50.398 Vì đối với những người sống tại những nơi tôi từng sống, 00:05:50.398 --> 00:05:54.372 da trắng là quy chuẩn, và với tôi, da trắng cũng trở thành một quy chuẩn. 00:05:55.119 --> 00:05:58.745 Vào sinh nhật thứ 14 của mình, tôi được tặng bộ trò chơi The Sims 3. 00:05:58.745 --> 00:06:02.588 Nó cho phép bạn tạo nhân vật của mình và điều khiển cuộc sống của họ. 00:06:02.601 --> 00:06:06.463 Bản thân tôi năm 14 tuổi đã tạo nên một gia đình nhỏ chủ đạo và hoàn hảo, 00:06:06.473 --> 00:06:10.093 được hoàn thiện với một căn biệt thự lớn cùng một hồ bơi khủng. 00:06:10.903 --> 00:06:13.414 Tôi đâm đầu vào chơi trò đó trong gần ba tháng, 00:06:13.414 --> 00:06:15.942 sau đó bỏ nó đi và không bao giờ đá động tới nó nữa, 00:06:15.942 --> 00:06:17.387 cho tới vài tuần trước, 00:06:17.387 --> 00:06:19.611 khi mà tôi bỗng nhận ra một điều. 00:06:20.240 --> 00:06:22.943 Cái gia đình mà tôi đã tạo ra đều là người da trắng. 00:06:23.970 --> 00:06:26.970 Nhân vật mà tôi đã tự thiết kế cho mình, cũng da trắng. 00:06:28.053 --> 00:06:30.319 Mọi nhân vật mà tôi tạo ra đều là da trắng. 00:06:30.836 --> 00:06:32.741 Và điều tệ hại nhất là, 00:06:32.757 --> 00:06:35.747 đây không phải là một quyết định có ý thức mà tôi đã đưa ra. 00:06:36.276 --> 00:06:38.154 Chưa bao giờ tôi tự nghĩ rằng 00:06:38.163 --> 00:06:41.453 tôi hoàn toàn có thể tạo ra những nhân vật giống mình. 00:06:42.218 --> 00:06:45.618 Không cần phải suy nghĩ, da trắng cũng đã trở thành quy chuẩn của tôi. 00:06:48.006 --> 00:06:49.140 Sự thật là, 00:06:49.140 --> 00:06:53.424 người Mỹ gốc Á giữ một vai trò lạ đời trong cái xã hội Mỹ hỗn tạp về sắc tộc. 00:06:54.090 --> 00:06:56.526 Chúng tôi là dân thiểu số kiểu mẫu. 00:06:57.121 --> 00:07:01.252 Xã hội lấy thành công của chúng tôi để đặt vào thế đối đầu với các tộc người khác 00:07:01.252 --> 00:07:04.632 với cái lý lẽ là nạn phân biệt chủng tộc không tồn tại. 00:07:05.624 --> 00:07:08.691 Nhưng điều đó có ý nghĩa gì với chúng tôi, người Mỹ gốc Á? 00:07:09.750 --> 00:07:12.826 Nó nghĩa là chúng tôi không mấy gì đủ giống để được chấp nhận, 00:07:12.826 --> 00:07:15.132 nhưng cũng không khác biệt đến mức bị hắt hủi. 00:07:15.132 --> 00:07:17.192 Chúng tôi mãi kẹt trong vùng xám mập mờ 00:07:17.192 --> 00:07:19.739 và xã hội chẳng biết phải làm gì với chúng tôi. 00:07:20.398 --> 00:07:23.038 Vậy nên họ nhóm chúng tôi lại theo màu da. 00:07:23.576 --> 00:07:26.007 Họ bảo chúng tôi phải chối bỏ bản sắc của mình 00:07:26.017 --> 00:07:27.900 để có thể hòa mình vào đám đông. 00:07:28.193 --> 00:07:30.568 Họ bảo rằng bản chất ngoại quốc của chúng tôi 00:07:30.568 --> 00:07:33.483 là đặc điểm duy nhất để phân biệt chúng tôi. 00:07:33.740 --> 00:07:36.544 Họ tước đi danh tính thật của chúng tôi từng cái một, 00:07:36.544 --> 00:07:39.304 cho đến khi chúng tôi thành người ngoại nửa nạc nửa mỡ, 00:07:39.304 --> 00:07:41.807 là người Mỹ nhưng không ra người Mỹ, 00:07:42.339 --> 00:07:43.466 có cá tính, 00:07:43.466 --> 00:07:47.306 nhưng chỉ khi không có người bản xứ nước tôi ở quanh. 00:07:49.653 --> 00:07:54.046 Tôi ước tôi đã luôn có được dũng khí để lên tiếng về những vấn đề này. 00:07:55.091 --> 00:07:58.222 Nhưng xuất thân từ một nền văn hóa luôn né tránh việc đương đầu, 00:07:58.239 --> 00:08:01.072 và một nền văn hóa khác bị chi phối bởi chủng tộc, 00:08:01.072 --> 00:08:04.199 làm sao tôi vượt qua được sức ép để giữ sự hòa hợp, 00:08:04.199 --> 00:08:06.669 trong khi vẫn được là chính mình? 00:08:07.334 --> 00:08:11.347 Và dù cực ghét phải thú nhận điều này, tôi thường không lên tiếng gì cả, 00:08:11.347 --> 00:08:13.079 vì nếu tôi làm vậy, 00:08:13.079 --> 00:08:16.673 có nguy cơ tôi sẽ bị cho là quá nhạy cảm, 00:08:16.673 --> 00:08:18.926 hoặc là quá dễ bị xúc phạm, 00:08:18.926 --> 00:08:21.533 hoặc là điều đó hoàn toàn không đáng. 00:08:22.713 --> 00:08:26.130 Nhưng tôi vẫn nói rõ, liệu người ta có sẵn lòng thú nhận điều đó? 00:08:26.130 --> 00:08:28.999 Vâng, những vấn đề về chủng tộc luôn gây tranh cãi. 00:08:29.337 --> 00:08:33.207 Nhưng đó chính là lý do chúng ta cần thiết phải nói về chúng. 00:08:35.132 --> 00:08:36.530 Tôi mới bước sang tuổi 18 00:08:36.530 --> 00:08:39.660 và còn vô vàn những điều mà tôi chưa biết hết về thế giới. 00:08:39.660 --> 00:08:42.052 Nhưng những gì tôi biết là rất khó để thừa nhận 00:08:42.052 --> 00:08:43.985 rằng bạn có thể là một phần của vấn đề, 00:08:43.985 --> 00:08:46.873 và tất cả chúng ta đều có thể là một phần của vấn đề. 00:08:46.873 --> 00:08:49.403 Nên, thay vì hướng dẫn cho bạn từng bước một 00:08:49.403 --> 00:08:52.653 về cách để không có thái độ phân biệt chủng tộc với người Á. 00:08:52.660 --> 00:08:56.267 Tôi sẽ để bạn quyết định những gì rút ra được từ bài diễn thuyết này. 00:08:56.770 --> 00:08:58.460 Những gì tôi có thể làm, 00:08:58.460 --> 00:09:00.440 là chia sẻ câu chuyện của mình. 00:09:01.990 --> 00:09:05.021 Tên tôi là Canwen, tôi yêu thích màu tím. 00:09:05.021 --> 00:09:08.133 Tôi chơi dương cầm, nhưng vĩ cầm thì không nhiều lắm. 00:09:08.607 --> 00:09:11.582 Tôi có hai người bố mẹ cực kỳ ủng hộ tôi và luôn cần cù, 00:09:11.582 --> 00:09:14.392 cùng một đứa em trai 10 tuổi rất tuyệt vời. 00:09:15.390 --> 00:09:17.382 Tôi yêu môn Giải tích hơn cả mọi thứ, 00:09:17.390 --> 00:09:20.734 ghét cay đắng món cơm, và là một tay lái kinh khủng. 00:09:20.734 --> 00:09:25.098 Nhưng trên hết, tôi tự hào về chính mình. 00:09:25.660 --> 00:09:27.120 Một chút nét Mỹ, 00:09:27.120 --> 00:09:28.723 một chút nét Trung Quốc, 00:09:28.723 --> 00:09:30.522 và vô vàn những nét của cả hai. 00:09:30.522 --> 00:09:31.698 Cảm ơn. 00:09:31.698 --> 00:09:34.682 (Vỗ tay)