1 00:00:01,000 --> 00:00:03,000 Hôm nay, tôi muốn nói 1 chút về 2 00:00:03,000 --> 00:00:06,000 tính phi lý có thể lường trước được 3 00:00:06,000 --> 00:00:10,000 Niềm đam mê của tôi về lĩnh vực này 4 00:00:10,000 --> 00:00:13,000 bắt đầu cách đây nhiều năm trong bệnh viện. 5 00:00:13,000 --> 00:00:17,000 Khi ấy tôi bị bỏng nặng. 6 00:00:17,000 --> 00:00:20,000 Nếu chẳng may bạn phải dành nhiều thời gian ở bệnh viện, 7 00:00:20,000 --> 00:00:23,000 bạn sẽ bắt gặp nhiều dạng phi lý 8 00:00:23,000 --> 00:00:28,000 Một điều đặc biệt gây khó khăn cho tôi tại khoa điều trị bỏng 9 00:00:28,000 --> 00:00:32,000 là quá trình các y tá tháo băng cho tôi. 10 00:00:33,000 --> 00:00:35,000 Bây giờ, bạn phải tháo băng y tế tại 1 số vị trí, 11 00:00:35,000 --> 00:00:38,000 bạn phải cẩn thận xem xét đâu là cách làm đúng 12 00:00:38,000 --> 00:00:42,000 Cách 1: bóc nó ra nhanh - thời gian ngắn nhưng phải khá mạnh tay 13 00:00:42,000 --> 00:00:44,000 hoặc cách 2: bạn tháo băng từ từ-- 14 00:00:44,000 --> 00:00:48,000 mất khá nhiều thời gian- nhưng từng giây qua đi bớt đau đớn hơn-- 15 00:00:48,000 --> 00:00:51,000 Vậy cách nào là đúng? 16 00:00:51,000 --> 00:00:55,000 Các y tá trong khoa tôi nằm cho rằng phương pháp đúng nhất là 17 00:00:55,000 --> 00:00:58,000 cách 1, họ giữ 1 đầu và bắt đầu bóc 18 00:00:58,000 --> 00:01:00,000 và giữ 1 đầu rồi bóc. 19 00:01:00,000 --> 00:01:04,000 Vì tôi bị bỏng 70% cơ thể nên mất khoảng 1 tiếng tháo băng. 20 00:01:04,000 --> 00:01:07,000 Như bạn có thể tưởng tượng 21 00:01:07,000 --> 00:01:11,000 tôi căm ghét cái khoảnh khắc bóc toạc với 1 sức mạnh kinh hồn. 22 00:01:11,000 --> 00:01:13,000 Và tôi sẽ cố gắng lý sự với họ 23 00:01:13,000 --> 00:01:14,000 "Tại sao chúng ta không thử cách khác?" 24 00:01:14,000 --> 00:01:16,000 "Tại sao chúng ta không làm lâu hơn 1 chút 25 00:01:16,000 --> 00:01:21,000 2 tiếng thay vì 1 tiếng, và nhẹ tay hơn?" 26 00:01:21,000 --> 00:01:23,000 Và các y tá nói với tôi 2 điều. 27 00:01:23,000 --> 00:01:27,000 Họ nói rằng mẫu bệnh nhân đúng mực là 28 00:01:27,000 --> 00:01:30,000 những người tin tưởng vào các y tá luôn thao tác đúng để giảm đau tối đa 29 00:01:30,000 --> 00:01:33,000 và họ cũng nói rằng bệnh nhân không nên 30 00:01:33,000 --> 00:01:35,000 gợi ý hay can thiệp, hoặc... 31 00:01:35,000 --> 00:01:38,000 Đây không phải bằng chữ Hebrew 32 00:01:38,000 --> 00:01:41,000 Nó bằng mọi thứ ngôn ngữ tôi từng biết 33 00:01:41,000 --> 00:01:45,000 Và, bạn biết đấy, không có nhiều nhiều thứ tôi có thể làm 34 00:01:45,000 --> 00:01:48,000 và họ tiếp tục làm công việc của mình. 35 00:01:48,000 --> 00:01:50,000 Và khoảng 3 năm sau, khi tôi ra viện, 36 00:01:50,000 --> 00:01:53,000 tôi đã bắt đầu học đại học 37 00:01:53,000 --> 00:01:56,000 Và 1 trong số các bài học thú vị nhất tôi đã học 38 00:01:56,000 --> 00:01:58,000 là phương pháp thử nghiệm 39 00:01:58,000 --> 00:02:02,000 nghĩa là nếu bạn nghi vấn điều gì, bạn có thể tạo 1 bản mô phỏng nghi vấn 40 00:02:02,000 --> 00:02:06,000 một cách trừu tượng, bạn có thể cố gắng kiểm tra nghi vấn, 41 00:02:06,000 --> 00:02:08,000 có thể học được chút gì về thế giới. 42 00:02:08,000 --> 00:02:10,000 Đó là những gì tôi đã làm. 43 00:02:10,000 --> 00:02:11,000 Tôi vẫn rất quan tâm 44 00:02:11,000 --> 00:02:13,000 đến câu hỏi làm cách nào để tháo băng y tế cho bệnh nhân bỏng. 45 00:02:13,000 --> 00:02:16,000 Ban đầu tôi không có nhiều tiền, 46 00:02:16,000 --> 00:02:20,000 vì thế tôi đã đến cửa hàng kim khí và mua 1 cái bàn kẹp thợ mộc. 47 00:02:20,000 --> 00:02:24,000 Sau đó tôi mang mọi người tới phòng thí nhiệm, đặt ngón tay họ vào đó, 48 00:02:24,000 --> 00:02:26,000 và tôi kẹp họ 1 chút. 49 00:02:26,000 --> 00:02:28,000 (Tiếng cười) 50 00:02:28,000 --> 00:02:31,000 Và tôi kẹp trong 1 khoảng thời gian dài và ngắn, 51 00:02:31,000 --> 00:02:33,000 cơn đau lúc tăng lúc giảm, 52 00:02:33,000 --> 00:02:37,000 có lúc nghỉ ngơi và có lúc không- tất cả các mức độ đau đớn. 53 00:02:37,000 --> 00:02:39,000 Sau khi thôi không làm đau mọi người nữa, tôi sẽ hỏi họ 54 00:02:39,000 --> 00:02:41,000 Bạn có đau không? Đau như thế nào? 55 00:02:41,000 --> 00:02:43,000 Hoặc nếu được chọn giữa 2 kiểu đau cuối, 56 00:02:43,000 --> 00:02:45,000 bạn sẽ chọn cái nào? 57 00:02:45,000 --> 00:02:48,000 (Tiếng cười) 58 00:02:48,000 --> 00:02:51,000 Tôi tiếp tục làm thí nghiệm này 1 thời gian 59 00:02:51,000 --> 00:02:53,000 (Tiếng cười) 60 00:02:53,000 --> 00:02:57,000 Và sau đó, giống các đề tài nghiên cứu hay khác, tôi nhận thêm nguồn tài trợ. 61 00:02:57,000 --> 00:02:59,000 Tôi thử nghiệm dùng âm thanh và shock điện 62 00:02:59,000 --> 00:03:04,000 thậm chí tôi có cả bộ quần áo gây đau khiến mọi người thấy đau hơn. 63 00:03:04,000 --> 00:03:08,000 Nhưng khi kết thúc dự án, 64 00:03:08,000 --> 00:03:11,000 cái tôi rút ra được là các y tá đã sai. 65 00:03:11,000 --> 00:03:14,000 Đây là những con người tuyệt vời với sự chuẩn bị tốt 66 00:03:14,000 --> 00:03:16,000 nhiều kinh nghiệm, tuy nhiên 67 00:03:16,000 --> 00:03:20,000 họ luôn không lường trước hết được sự đau đớn. 68 00:03:20,000 --> 00:03:23,000 Hóa ra là vì chúng ta không mã hóa thời lượng 69 00:03:23,000 --> 00:03:25,000 theo cách mã hóa cường độ, 70 00:03:25,000 --> 00:03:29,000 Lẽ ra tôi sẽ bớt đau nếu thời gian chịu đựng kéo dài hơn 71 00:03:29,000 --> 00:03:31,000 và độ mạnh thấp hơn 72 00:03:31,000 --> 00:03:34,000 Hóa ra chúng ta nên bắt đầu với vùng mặt 73 00:03:34,000 --> 00:03:36,000 là vùng đau đớn hơn, rồi chuyển đến chân 74 00:03:36,000 --> 00:03:39,000 tạo 1 xu hướng cải thiện theo thời gian-- 75 00:03:39,000 --> 00:03:40,000 như thế sẽ đỡ đau hơn. 76 00:03:40,000 --> 00:03:42,000 Và cũng hóa ra họ nên 77 00:03:42,000 --> 00:03:44,000 cho tôi nghỉ vào giữa quá trình để hồi phục khỏi cơn đau. 78 00:03:44,000 --> 00:03:46,000 Tất cả những điều này đều rất hữu ích 79 00:03:46,000 --> 00:03:49,000 nhưng các y tá của tôi lại chẳng biết gì. 80 00:03:49,000 --> 00:03:50,000 Từ điểm này, tôi bắt đầu suy nghĩ 81 00:03:50,000 --> 00:03:53,000 liệu các y tá đó là nhũng người duy nhất trên thế giới này làm mọi việc tồi tệ hơn 82 00:03:53,000 --> 00:03:56,000 vì 1 quyết định này, hay đây là trường hợp phổ biến? 83 00:03:56,000 --> 00:03:58,000 Và hóa ra đó là tình trạng chung thôi. 84 00:03:58,000 --> 00:04:01,000 Chúng ta mắc rất nhiều lỗi. 85 00:04:01,000 --> 00:04:06,000 Và tôi muốn nói về 1 ví dụ điển hình của sự phi lý 86 00:04:06,000 --> 00:04:09,000 Tôi muốn nói về hành vi gian lận. 87 00:04:09,000 --> 00:04:11,000 Lý do tôi chọn gian lận là vì nó rất thú vị 88 00:04:11,000 --> 00:04:13,000 và vì nó sẽ cho chúng ta biết điều gì đó 89 00:04:13,000 --> 00:04:16,000 về tình tình của thị trường chứng khoán chúng ta tham gia. 90 00:04:16,000 --> 00:04:19,000 Tôi bắt đầu quan tâm đến sự gian lận 91 00:04:19,000 --> 00:04:21,000 khi vụ tai tiếng Enron đến và thình lình bùng nổ, 92 00:04:21,000 --> 00:04:24,000 và tôi bắt đầu nghĩ chuyện gì đang xảy ra ở đây. 93 00:04:24,000 --> 00:04:25,000 Liệu đây chỉ là trường hợp 94 00:04:25,000 --> 00:04:28,000 con sâu bỏ rầu nồi canh 95 00:04:28,000 --> 00:04:30,000 hay chúng ta đang nói về 1 bệnh dịch 96 00:04:30,000 --> 00:04:34,000 mà nhiều người đều có thể hành xử theo cách này? 97 00:04:34,000 --> 00:04:38,000 Vì vậy, như chúng tôi vẫn thường làm, tôi quyết định làm 1 thí nghiệm đơn giản. 98 00:04:38,000 --> 00:04:39,000 Nó như thế này... 99 00:04:39,000 --> 00:04:42,000 Nếu bạn tham gia thí nghiệm, tôi sẽ đưa cho bạn 1 tờ giấy 100 00:04:42,000 --> 00:04:46,000 với 20 phép tính đơn giản mà ai cũng có thể làm được 101 00:04:46,000 --> 00:04:48,000 nhưng tôi sẽ không cho bạn đủ thời gian. 102 00:04:48,000 --> 00:04:50,000 Sau 5 phút, tôi sẽ nói 103 00:04:50,000 --> 00:04:53,000 " Đưa tôi tờ giấy, tôi sẽ trả bạn $1 cho 1 câu hỏi" 104 00:04:53,000 --> 00:04:57,000 Tôi phải trả 4 $ cho công việc của họ 105 00:04:57,000 --> 00:04:59,000 vì trung bình mỗi người giải được 4 phép tính. 106 00:04:59,000 --> 00:05:02,000 Với những người khác, tôi tạo cơ hội cho họ gian lận. 107 00:05:02,000 --> 00:05:03,000 Tôi đưa đề bài cho họ. 108 00:05:03,000 --> 00:05:05,000 Sau 5 phút , tôi nói 109 00:05:05,000 --> 00:05:06,000 " Bạn hãy xé tờ giấy đó đi. 110 00:05:06,000 --> 00:05:09,000 Nhét các mảnh vụn vào túi quần hoặc ba lô, 111 00:05:09,000 --> 00:05:12,000 và nói cho tôi biết bạn trả lời đúng bao nhiêu câu hỏi." 112 00:05:12,000 --> 00:05:15,000 Mọi người bây giờ trung bình "trả lời đúng" 7 câu. 113 00:05:15,000 --> 00:05:20,000 Bây giờ, việc đó không phải như thể có 1 vài con sâu-- 114 00:05:20,000 --> 00:05:23,000 nghĩa là 1 vài người gian lận nhiều. 115 00:05:23,000 --> 00:05:26,000 Mà những gì chúng tôi quan sát được là rất nhiều người gian lận 1 chút. 116 00:05:26,000 --> 00:05:29,000 Xét trên lý thuyết kinh tế, 117 00:05:29,000 --> 00:05:32,000 gian lận là sự phân tích lợi nhuận rất đơn giản. 118 00:05:32,000 --> 00:05:34,000 Vậy, có bao nhiêu khả năng bị bắt quả tang? 119 00:05:34,000 --> 00:05:37,000 Tôi sẽ kiếm được bao nhiêu nếu gian lận? 120 00:05:37,000 --> 00:05:39,000 tôi sẽ bị phạt bao nhiêu tiền nếu bị phát hiện? 121 00:05:39,000 --> 00:05:41,000 Và bạn cân nhắc những lựa chọn đó-- 122 00:05:41,000 --> 00:05:43,000 bạn đang phân tích lợi nhuận 1 cách đơn giản, 123 00:05:43,000 --> 00:05:46,000 và bạn quyết định liệu nó có xứng đáng để phạm tội hay không. 124 00:05:46,000 --> 00:05:48,000 Chúng tôi cố gắng kiểm tra điều này 125 00:05:48,000 --> 00:05:52,000 Với 1 số người, chúng tôi thay đổi số tiền họ có thể kiếm được 126 00:05:52,000 --> 00:05:53,000 số tiền họ có thể lấy trộm 127 00:05:53,000 --> 00:05:56,000 chúng tôi trả họ 10 cent cho 1 câu trả lời đúng, 50 cent, 128 00:05:56,000 --> 00:05:59,000 $1, $5, $10 cho 1 câu trả lời đúng. 129 00:05:59,000 --> 00:06:03,000 Bạn sẽ nghĩ rằng khi số tiền trên bàn tăng lên 130 00:06:03,000 --> 00:06:06,000 mọi người sẽ gian lận nhiều hơn, nhưng thực tế không phải vậy 131 00:06:06,000 --> 00:06:09,000 Có nhiều người gian lận bằng cách ăn gian 1 chút. 132 00:06:09,000 --> 00:06:12,000 Thế còn về khả năng bị phát hiện? 133 00:06:12,000 --> 00:06:14,000 Một số người xé đôi tờ giấy 134 00:06:14,000 --> 00:06:15,000 vì thế bằng chứng vẫn còn. 135 00:06:15,000 --> 00:06:17,000 Một số xé toàn bộ tờ giấy. 136 00:06:17,000 --> 00:06:20,000 Một số xé tất cả , đi ra khỏi phòng, 137 00:06:20,000 --> 00:06:23,000 lấy tiền từ hộp đựng hơn 100$ 138 00:06:23,000 --> 00:06:26,000 Bạn sẽ nghĩ rằng khi khả năng bị phát hiện giảm xuống 139 00:06:26,000 --> 00:06:29,000 mọi người sẽ gian lận nhiều hơn, nhưng 1 lần nữa , đây không phải trường hợp đó. 140 00:06:29,000 --> 00:06:32,000 1 lần nữa, nhiều người gian lận 1 chút 141 00:06:32,000 --> 00:06:35,000 và họ thiếu nhạy cảm với các ưu đãi kinh tế đó. 142 00:06:35,000 --> 00:06:36,000 Do vậy chúng ta nói " Nếu mọi người không nhạy cảm 143 00:06:36,000 --> 00:06:41,000 với các giải thích về lý thuyết phù hợp kinh tế, với các lực đó 144 00:06:41,000 --> 00:06:44,000 chuyện gì sẽ tiếp tục xảy ra?" 145 00:06:44,000 --> 00:06:47,000 Và chúng tôi nghĩ có thể có 2 lực đang diễn ra 146 00:06:47,000 --> 00:06:49,000 một mặt, chúng ta luôn muốn tự soi bản thân trong gương 147 00:06:49,000 --> 00:06:52,000 và cảm giác tốt về bản thân, do vậy chúng ta không muốn gian lận 148 00:06:52,000 --> 00:06:54,000 Mặt khác, chúng ta có thể gian lận 1 chút 149 00:06:54,000 --> 00:06:56,000 và vẫn cảm thấy tốt đẹp về bản thân 150 00:06:56,000 --> 00:06:57,000 Vậy , có thể vấn đề ở đây là 151 00:06:57,000 --> 00:06:59,000 1 mức độ gian lận chúng ta không thể vượt qua 152 00:06:59,000 --> 00:07:03,000 nhưng chúng ta vẫn có lợi từ việc gian lận ở mức độ thấp 153 00:07:03,000 --> 00:07:06,000 miễn là nó không làm thay đổi ấn tượng của chúng ta về chính bản thân mình. 154 00:07:06,000 --> 00:07:09,000 Chúng ta gọi đó là yếu tố gian lận cá nhân. 155 00:07:10,000 --> 00:07:14,000 Vậy, làm thế nào để kiểm tra yếu tố gian lận cá nhân? 156 00:07:14,000 --> 00:07:18,000 Ban đầu chúng tôi nói, chúng tôi có thể làm gì để giảm yếu tố này? 157 00:07:18,000 --> 00:07:20,000 Chúng tôi mang mọi người đến phòng thí nghiệm và nói 158 00:07:20,000 --> 00:07:22,000 " Hôm nay chúng tôi có 2 nhiệm vụ cho các bạn 159 00:07:22,000 --> 00:07:23,000 Đầu tiên, chúng tôi yêu cầu 1 nửa số người tham gia 160 00:07:23,000 --> 00:07:25,000 hồi tưởng 10 cuốn sách họ đã đọc ở cấp 3 161 00:07:25,000 --> 00:07:28,000 hoặc nhớ lại 10 Điều Răn của Chúa 162 00:07:28,000 --> 00:07:30,000 và sau đó chúng tôi tạo cơ hội cho họ gian lận 163 00:07:30,000 --> 00:07:33,000 Kết quả là những người cố gắng nhớ lại 10 Điều Răn của Chúa 164 00:07:33,000 --> 00:07:35,000 -và trong mẫu của chúng tôi, không ai nhớ hết cả 10 Điều Răn 165 00:07:36,000 --> 00:07:40,000 nhưng những người cố gắng nhớ 10 Điều Răn 166 00:07:40,000 --> 00:07:43,000 được tạo cơ hội để gian lận, lại không gian lận chút nào. 167 00:07:43,000 --> 00:07:45,000 Họ không phải những người nặng tín ngưỡng hơn 168 00:07:45,000 --> 00:07:46,000 những người nhớ được nhiều điều răn hơn thì gian lận ít hơn 169 00:07:46,000 --> 00:07:48,000 và những người ít tôn giáo 170 00:07:48,000 --> 00:07:49,000 là những người không thể nhớ được hầu hết bất kỳ điều răn nào 171 00:07:49,000 --> 00:07:51,000 thì gian lận nhiều hơn. 172 00:07:51,000 --> 00:07:55,000 Khoảnh khắc mọi người nghĩ về việc cố gắng nhớ lại 10 Điều Răn 173 00:07:55,000 --> 00:07:56,000 họ đã thôi gian lận 174 00:07:56,000 --> 00:07:58,000 Thực tế, thậm chí khi chúng tôi yêu cầu những người tự cho là theo thuyết vô thần 175 00:07:58,000 --> 00:08:02,000 thề trên Kinh Thánh và chúng tôi cho họ cơ hội để gian lận 176 00:08:02,000 --> 00:08:04,000 nhưng họ không gian lận chút nào. 177 00:08:06,000 --> 00:08:08,000 10 Điều Răn rất khó 178 00:08:08,000 --> 00:08:10,000 để đưa vào hệ thống giáo dục, vì thế chúng tôi nói 179 00:08:10,000 --> 00:08:12,000 "Tại sao chúng ta không yêu cầu mọi người ký mật mã danh dự?" 180 00:08:12,000 --> 00:08:14,000 Sau đó, chúng tôi đã yêu cầu mọi người làm như thế 181 00:08:14,000 --> 00:08:18,000 "Tôi hiểu rằng cuộc điều tra ngắn này nằm dưới Mã Danh Dự MIT" 182 00:08:18,000 --> 00:08:21,000 Sau đó họ xé nó đi. Không có bất kỳ gian lận nào 183 00:08:21,000 --> 00:08:22,000 Và thú vị ở chỗ 184 00:08:22,000 --> 00:08:24,000 MIT không có bất kỳ mã danh dự nào. 185 00:08:24,000 --> 00:08:29,000 (Tiếng cười) 186 00:08:29,000 --> 00:08:33,000 Vậy, tất cả điều trên là về việc giảm yếu tố gian lận cá nhân 187 00:08:33,000 --> 00:08:36,000 Thế còn về tăng yếu tố gian lận? 188 00:08:36,000 --> 00:08:38,000 Thí nhiệm đầu tiên- tôi đi xung quanh MIT 189 00:08:38,000 --> 00:08:41,000 và đặt 6 hộp Coke vào tủ lạnh 190 00:08:41,000 --> 00:08:43,000 loại tủ lạnh thông thường cho sinh viên chưa tốt nghiệp 191 00:08:43,000 --> 00:08:46,000 Và tôi quay lại để đo cái mà chúng tôi gọi 192 00:08:46,000 --> 00:08:50,000 là nửa cuộc đời của Coke- nó tồn tại được bao lâu trong tủ lạnh? 193 00:08:50,000 --> 00:08:53,000 Như bạn có thể đoán nó không "sống" được lâu. Mọi người đã uống chúng. 194 00:08:53,000 --> 00:08:57,000 Ngược lại, tôi đặt $6 vào đĩa 195 00:08:57,000 --> 00:09:00,000 và bỏ các đĩa đó trong cùng cái tủ lạnh đó 196 00:09:00,000 --> 00:09:01,000 Không đồng đô la nào bị mất cả 197 00:09:01,000 --> 00:09:04,000 Đây không phải là 1 thí nghiệm khoa học xã hội tốt 198 00:09:04,000 --> 00:09:07,000 nên để làm tốt hơn, tôi đã làm 1 thí nhiệm y như 199 00:09:07,000 --> 00:09:09,000 tôi đã mô tả cho các bạn lúc trước 200 00:09:09,000 --> 00:09:12,000 1/3 người tham gia nhận tờ giấy chúng tôi phát, họ trả lại cho chúng tôi 201 00:09:12,000 --> 00:09:15,000 1/3 người nhận giấy, họ xé nó đi 202 00:09:15,000 --> 00:09:16,000 và nói với chúng tôi 203 00:09:16,000 --> 00:09:19,000 " tôi giải được X phép tính. Hãy đưa cho tôi X đô la." 204 00:09:19,000 --> 00:09:22,000 1/3 người tham gia, sau khi xé giấy 205 00:09:22,000 --> 00:09:24,000 họ nói với chúng tôi 206 00:09:24,000 --> 00:09:30,000 " Tôi giải được X phép tính. Hãy đưa cho tôi X phiếu đổi tiền." 207 00:09:30,000 --> 00:09:33,000 Chúng tôi không trả họ bằng đô la mà bằng 1 thứ khác 208 00:09:33,000 --> 00:09:36,000 Sau đó họ thấy thứ đó, đi 12 ft đến nơi 209 00:09:36,000 --> 00:09:38,000 đổi nó lấy một ít tiền mặt. 210 00:09:38,000 --> 00:09:40,000 Hãy nghĩ tới trực giác sau: 211 00:09:40,000 --> 00:09:43,000 Bạn sẽ thấy tồi tệ ra sao nếu lấy cái bút chì ở cơ quan về nhà 212 00:09:43,000 --> 00:09:45,000 so với cảm giác 213 00:09:45,000 --> 00:09:47,000 lấy 10 cent từ hộp tiền lẻ 214 00:09:47,000 --> 00:09:50,000 những điều này tạo cảm giác rất khác nhau 215 00:09:50,000 --> 00:09:53,000 Liệu được trả bằng tiền mặt 216 00:09:53,000 --> 00:09:56,000 hay bằng phiếu đổi tiền có tạo nên sự khác biệt? 217 00:09:56,000 --> 00:09:58,000 Các đối tượng nghiên cứu nhân đôi sự gian lận của họ. 218 00:09:58,000 --> 00:10:00,000 Tôi sẽ nói với bạn điều tôi nghĩ 219 00:10:00,000 --> 00:10:02,000 về điều này và về thị trường chứng khoán trong 1 phút tới 220 00:10:03,000 --> 00:10:07,000 Nhưng điiều này không giải quyết vấn đề lớn giữa tôi và Enron 221 00:10:07,000 --> 00:10:10,000 vì trong Enron có 1 yếu tố xã hội 222 00:10:10,000 --> 00:10:11,000 Mọi người thấy cách cư xử của nhau 223 00:10:11,000 --> 00:10:13,000 Thực tế thì hàng ngày chúng ta xem tin tức 224 00:10:13,000 --> 00:10:15,000 thấy các ví dụ gian lận của mọi người 225 00:10:15,000 --> 00:10:18,000 Điều này gây ra cái gì cho chúng ta? 226 00:10:18,000 --> 00:10:19,000 Chúng tôi làm 1 thí nghiệm khác 227 00:10:19,000 --> 00:10:22,000 Chúng tôi có 1 nhóm lớn các sinh viên tham gia thí nghiệm 228 00:10:22,000 --> 00:10:23,000 và chúng tôi đã trả trước cho họ 229 00:10:23,000 --> 00:10:26,000 Vì vậy mỗi người đều có 1 phong bao tiền cho cuộc thí nghiệm 230 00:10:26,000 --> 00:10:28,000 chúng tôi nói với họ rằng đến lúc cuối, chúng tôi yêu cầu họ 231 00:10:28,000 --> 00:10:32,000 trả lại số tiền họ không làm ra. Có được không? 232 00:10:32,000 --> 00:10:33,000 Điều tương tự xảy ra. 233 00:10:33,000 --> 00:10:35,000 Khi chúng tôi tạo cơ hội cho họ gian lận, họ gian lận 234 00:10:35,000 --> 00:10:38,000 chỉ 1 chút, nhưng tất cả đều như vậy. 235 00:10:38,000 --> 00:10:41,000 Nhưng trong thí nghiệm này, chúng tôi đã thuê 1 sinh viên điện ảnh 236 00:10:41,000 --> 00:10:45,000 Sinh viên này đứng lên sau 30 giây và nói, 237 00:10:45,000 --> 00:10:48,000 "Tôi đã giải xong mọi thứ. Bây giờ tôi phải làm gì nữa?" 238 00:10:48,000 --> 00:10:52,000 và người điều hành nói,"Nếu bạn làm xong mọi việc thì về nhà được rồi." 239 00:10:52,000 --> 00:10:53,000 Nhiệm vụ hoàn thành như thế đấy. 240 00:10:53,000 --> 00:10:57,000 Chúng tôi có 1 sinh viên - 1 sinh viên diễn xuất 241 00:10:57,000 --> 00:10:59,000 là 1 phần trong nhóm. 242 00:10:59,000 --> 00:11:01,000 Không ai biết đó là 1 diễn viên 243 00:11:01,000 --> 00:11:05,000 Và họ gian lận rõ ràng và nghiêm trọng 244 00:11:05,000 --> 00:11:08,000 Chuyện gì sẽ diễn ra với những sinh viên còn lại trong nhóm? 245 00:11:08,000 --> 00:11:11,000 Họ sẽ gian lận ít hơn, hay nhiều hơn? 246 00:11:11,000 --> 00:11:13,000 Đây là những gì đã diễn ra. 247 00:11:13,000 --> 00:11:17,000 Kết quả là nó phụ thuộc vào loại áo nào họ đang mặc 248 00:11:17,000 --> 00:11:19,000 Đây là nó. 249 00:11:19,000 --> 00:11:22,000 Chúng tôi đã cho thử nghiệm cái này tại Carnegie Mellon và Pittsburgh 250 00:11:22,000 --> 00:11:24,000 Tại Pittsburgh có 2 trường đại học lớn 251 00:11:24,000 --> 00:11:27,000 Carnegie Mellon và đại học Pittsburgh 252 00:11:27,000 --> 00:11:29,000 Tất cả đối tượng tham gia thí nghiệm 253 00:11:29,000 --> 00:11:31,000 là sinh viên ở Carnegie Mellon 254 00:11:31,000 --> 00:11:35,000 Khi người diễn viên đứng lên ( là sinh viên của Carnegie Mellon) 255 00:11:35,000 --> 00:11:37,000 anh thực sự là sinh viên của Carnegie Mellon 256 00:11:37,000 --> 00:11:41,000 nhưng anh ta thuộc nhóm của họ, và gian lận tăng lên 257 00:11:41,000 --> 00:11:45,000 Nhưng khi anh ta mặc 1 cái áo của đại học Pittsburgh 258 00:11:45,000 --> 00:11:47,000 gian lận giảm xuống 259 00:11:47,000 --> 00:11:50,000 (Tiếng cười) 260 00:11:50,000 --> 00:11:53,000 Điều này rất quan trọng, vì hãy nhớ 261 00:11:53,000 --> 00:11:55,000 khi người sinh viên đó đứng lên, 262 00:11:55,000 --> 00:11:58,000 mọi người thấy rõ họ có thể an toàn với gian lận 263 00:11:58,000 --> 00:12:00,000 vì người điều hành nói 264 00:12:00,000 --> 00:12:02,000 "Bạn đã hoàn thành công việc.Về nhà được rồi" và họ đã ra về với 1 số tiền 265 00:12:02,000 --> 00:12:05,000 Vì thế không có nhiều khả năng bị phát hiện 266 00:12:05,000 --> 00:12:08,000 Nó liên quan đến các quy tắc của gian lận 267 00:12:08,000 --> 00:12:11,000 Nếu ai đó từ nhóm chúng tôi gian lận và chúng tôi thấy rõ là họ gian lận 268 00:12:11,000 --> 00:12:15,000 chúng tôi thấy với tư cách 1 nhóm, sẽ là phù hợp hơn để hành xử theo cách đó 269 00:12:15,000 --> 00:12:17,000 Nhưng nếu ai đó từ 1 nhóm khác, những người tồi tệ đó 270 00:12:17,000 --> 00:12:19,000 Ý tôi là không phải tồi tệ theo cách-- 271 00:12:19,000 --> 00:12:21,000 nhưng ai đó từ 1 trường khác, 1 nhóm khác 272 00:12:21,000 --> 00:12:23,000 mà chúng tôi không muốn hợp tác cùng 273 00:12:23,000 --> 00:12:26,000 1 cách đột ngột, ý thức của mọi người về tính trung thực tăng lên 274 00:12:26,000 --> 00:12:28,000 1 chút giống như thí nghiệm 10 Điều Răn của Chúa 275 00:12:28,000 --> 00:12:32,000 và mọi người thậm chí gian lận ít hơn. 276 00:12:32,000 --> 00:12:36,000 Vậy, chúng tôi đã học được gì từ thí nghiệm này? 277 00:12:36,000 --> 00:12:39,000 Chúng tôi rút ra rằng nhiều người có thể gian lận 278 00:12:39,000 --> 00:12:42,000 Họ gian lận chỉ 1 chút thôi 279 00:12:42,000 --> 00:12:46,000 Khi chúng tôi gợi cho họ về phẩm chất đạo đức, họ gian lận ít đi 280 00:12:46,000 --> 00:12:49,000 Khi chúng tôi tạo 1 khoảng cách lớn hơn khỏi gian lận 281 00:12:49,000 --> 00:12:53,000 khỏi tiền bạc, họ gian lận nhiều hơn. 282 00:12:53,000 --> 00:12:55,000 Và khi chúng tôi thấy hành vi gian lận quanh chúng tôi 283 00:12:55,000 --> 00:12:59,000 đặc biệt nếu nó là 1 phần trong cùng nhóm ấy, gian lận tăng lên 284 00:12:59,000 --> 00:13:02,000 Bây giờ, nếu chúng ta nghĩ đến thị trường chứng khoán 285 00:13:02,000 --> 00:13:03,000 nghĩ đến những gì đang diễn ra 286 00:13:03,000 --> 00:13:06,000 Chuyện gì sẽ xảy ra trong 1 tình huống khi bạn tạo ra cái gì đó 287 00:13:06,000 --> 00:13:08,000 nơi mà bạn trả mọi người nhiều tiền 288 00:13:08,000 --> 00:13:11,000 để thấy hiện thực theo 1 cách méo mó 1 chút? 289 00:13:11,000 --> 00:13:14,000 Liệu họ không thể nhìn thấy điều đó theo cách này? 290 00:13:14,000 --> 00:13:15,000 Tất nhiên họ có thể 291 00:13:15,000 --> 00:13:16,000 Chuyện gì sẽ xay ra khi bạn làm những việc khác 292 00:13:16,000 --> 00:13:18,000 như là tách rời mọi thứ khỏi tiền? 293 00:13:18,000 --> 00:13:21,000 Bạn gọi đó là chứng khoán, hay các quyền chọn chứng khoán, các chứng khoán phái sinh, 294 00:13:21,000 --> 00:13:22,000 chứng khoán nợ. 295 00:13:22,000 --> 00:13:25,000 Có thể nào với những thứ xa xôi như thế 296 00:13:25,000 --> 00:13:27,000 không phải là phiếu đổi tiền trong 1 giây, 297 00:13:27,000 --> 00:13:29,000 nó là thứ mà nhiều bước được tách khỏi tiền bạc 298 00:13:29,000 --> 00:13:33,000 trong 1 khoảng thời gian dài hơn- mọi người sẽ gian lận nhiều hơn? 299 00:13:33,000 --> 00:13:35,000 Và điều gì sẽ xảy ra với môi trường xã hội 300 00:13:35,000 --> 00:13:38,000 khi mọi người thấy những người khác cư xử như vậy xung quanh mình? 301 00:13:38,000 --> 00:13:42,000 Tôi cho rằng tất cả các lực tác động đó hoạt động theo 1 cách xấu 302 00:13:42,000 --> 00:13:44,000 trên thị trường chứng khoán 303 00:13:44,000 --> 00:13:47,000 Khái quát hơn, tôi muốn nói với bạn về 304 00:13:47,000 --> 00:13:50,000 kinh tế học ứng xử. 305 00:13:50,000 --> 00:13:54,000 Chúng ta trong cuộc đời có nhiều trực giác 306 00:13:54,000 --> 00:13:57,000 và vấn đề là nhiều trực giác đó là sai 307 00:13:57,000 --> 00:14:00,000 Câu hỏi đặt ra là, chúng ta sẽ kiểm tra những trực giác đó chứ? 308 00:14:00,000 --> 00:14:02,000 Chúng ta có thể nghĩ đến làm thế nào để kiểm tra trực giác này 309 00:14:02,000 --> 00:14:04,000 trong cuộc sống cá nhân mình, trong cuộc sống kinh doanh của chúng ta 310 00:14:04,000 --> 00:14:07,000 và nhất là khi nó liên quan đến chính sách, 311 00:14:07,000 --> 00:14:10,000 khi chúng ta nghĩ đến những thứ như Không Đứa Trẻ Nào Bị Bỏ Lại 312 00:14:10,000 --> 00:14:13,000 khi bạn xây dựng những thị trường chứng khoán mới, khi bạn xây dựng các chính sách khác 313 00:14:13,000 --> 00:14:16,000 thuế, chăm sóc sức khỏe, ... 314 00:14:16,000 --> 00:14:18,000 Và khó khăn trong việc kiểm tra trực giác 315 00:14:18,000 --> 00:14:20,000 là bài học lớn cho tôi 316 00:14:20,000 --> 00:14:22,000 khi tôi trở lại gặp các y tá và nói chuyện với họ. 317 00:14:22,000 --> 00:14:24,000 Tôi trở lại để nói với họ 318 00:14:24,000 --> 00:14:27,000 những gì tôi khám phá ra về việc tháo băng y tế 319 00:14:27,000 --> 00:14:29,000 Và tôi học được 2 điều thú vị sau 320 00:14:29,000 --> 00:14:31,000 Một là cô y tá yêu thích của tôi,Ettie, 321 00:14:31,000 --> 00:14:35,000 đã nói với tôi rằng tôi không cân nhắc nỗi đau của cô 322 00:14:35,000 --> 00:14:37,000 Cô nói," Dĩ nhiên, cháu biết đấy, cháu đã rất đau đớn. 323 00:14:37,000 --> 00:14:39,000 Nhưng hãy nghĩ đến cô như 1 y tá 324 00:14:39,000 --> 00:14:41,000 tháo băng y tế cho 1 người cô yêu quý 325 00:14:41,000 --> 00:14:44,000 và phải làm thế liên tục trong 1 thời gian dài 326 00:14:44,000 --> 00:14:47,000 Gây ra đau đơn như thế cũng làm cô rất buồn." 327 00:14:47,000 --> 00:14:52,000 Và cô ấy nói, có thể đó là 1 phần lý do gây khó khăn cho cô. 328 00:14:52,000 --> 00:14:55,000 Nhưng điều thực sự thú vị là vì cô ấy nói, 329 00:14:55,000 --> 00:15:00,000 "Cô không nghĩ trực giác của cháu đã đúng 330 00:15:00,000 --> 00:15:01,000 Cô cảm thấy trực giác của cô là đúng." 331 00:15:01,000 --> 00:15:03,000 Nếu bạn nghĩ đến tất cả trực giác của mình, 332 00:15:03,000 --> 00:15:07,000 rất khó để tin trực giác của mình là sai. 333 00:15:07,000 --> 00:15:10,000 Và cô ấy nói, " Giả sử trực giác của cô là đúng..."- 334 00:15:10,000 --> 00:15:12,000 cô ấy nghĩ trực giác của mình đúng 335 00:15:12,000 --> 00:15:17,000 rất khó cho cô ấy chấp nhận làm 1 thí nghiệm khó 336 00:15:17,000 --> 00:15:19,000 để thử và kiểm tra liệu cô ấy có sai không. 337 00:15:19,000 --> 00:15:23,000 Nhưng thực ra, đây là tình huống chúng ta luôn rơi vào 338 00:15:23,000 --> 00:15:26,000 Chúng ta có những trực giác rất mạnh về mọi việc 339 00:15:26,000 --> 00:15:29,000 về khả năng của riêng chúng ta, về nền kình tế hoạt động ra sao 340 00:15:29,000 --> 00:15:31,000 hay chúng ta nên trả lương cho các giáo viên như thế nào 341 00:15:31,000 --> 00:15:34,000 Nhưng trừ phi chúng ta bắt đầu thử nghiệm các trực giác đó 342 00:15:34,000 --> 00:15:36,000 nếu không chúng ta sẽ không cải thiện tốt hơn. 343 00:15:36,000 --> 00:15:38,000 Và hãy nghĩ đến cuộc sống của tôi lẽ ra sẽ tốt hơn đến mức nào 344 00:15:38,000 --> 00:15:40,000 nếu các y tá đó sẵn sàng kiểm tra trực giác của họ 345 00:15:40,000 --> 00:15:41,000 và mọi thứ lẽ ra sẽ tốt hơn thế nào 346 00:15:41,000 --> 00:15:46,000 nếu chúng ta bắt tay vào làm thí nghiệm có hệ thống về trực giác của mình 347 00:15:46,000 --> 00:15:48,000 Cảm ơn các bạn rất nhiều