1 00:00:00,964 --> 00:00:02,404 Khi tôi 11 tuổi, 2 00:00:02,404 --> 00:00:06,966 Tôi nhớ một buổi sáng tôi thức dậy khi nghe tiếng hân hoan trong căn nhà của tôi. 3 00:00:06,966 --> 00:00:09,437 Bố tôi lúc ấy đang nghe tin tức BBC 4 00:00:09,437 --> 00:00:13,611 trên chiếc radio màu xám nhỏ của ông ấy 5 00:00:13,611 --> 00:00:16,487 Ông ấy nở một nụ cười rất lớn, điều này rất bất thường 6 00:00:16,487 --> 00:00:20,458 vì tin tức thường làm ông ấy buồn rầu hơn. 7 00:00:20,458 --> 00:00:25,343 Ông ấy la lên: "Bọn Taliban đã đi rồi!" 8 00:00:25,343 --> 00:00:27,931 Lúc đó tôi không hiểu rõ 9 00:00:27,931 --> 00:00:33,117 nhưng tôi có thể thấy rằng bố tôi rất, rất vui mừng 10 00:00:33,117 --> 00:00:41,628 "Bây giờ con có thể thật sự đến trường rồi" Ông nói . 11 00:00:41,628 --> 00:00:46,797 Một buổi sáng mà tôi không thể nào quên được. 12 00:00:46,797 --> 00:00:51,965 Một ngôi trường thật sự. 13 00:00:51,965 --> 00:00:55,073 Bạn biết không, bọn Taliban đến xâm lấn Afghanistan từ khi tôi 6 tuổi 14 00:00:55,073 --> 00:00:58,596 và ngăn cấm các cô gái đi học. 15 00:00:58,596 --> 00:01:01,704 Trong 5 năm sau đó , tôi đã ăn mặc như 1 thằng con trai 16 00:01:01,704 --> 00:01:04,215 để đi cùng với chị tôi tới một trường bí mật 17 00:01:04,215 --> 00:01:09,629 vì chị tôi bị cấm ra khỏi nhà môt mình. 18 00:01:09,629 --> 00:01:14,254 Đó là cách duy nhất để chúng tôi có thể đi học. 19 00:01:14,254 --> 00:01:17,488 Mỗi ngày, chúng tôi đi con đường khác nhau 20 00:01:17,488 --> 00:01:21,511 để không bị ai nghi ngờ về điểm đến của chúng tôi. 21 00:01:21,511 --> 00:01:23,705 Chúng tôi giấu sách vở trong giỏ đi chợ 22 00:01:23,705 --> 00:01:29,841 như thế mọi người sẽ nghĩ chúng tôi chỉ đi mua sắm. 23 00:01:29,841 --> 00:01:32,217 Cái trường ấy trong một căn nhà, 24 00:01:32,217 --> 00:01:37,880 hơn 100 đứa chúng tôi chen lấn trong một phòng khách nhỏ hẹp. 25 00:01:37,880 --> 00:01:43,730 Khá là ấm áp trong mùa đông nhưng mùa hè thì cực kì nóng. 26 00:01:43,730 --> 00:01:46,251 Tất cả chúng tôi đều biết đang mạo hiểm tính mạng của chính mình 27 00:01:46,251 --> 00:01:50,605 thầy cô, học sinh và cha mẹ chúng tôi. 28 00:01:50,605 --> 00:01:52,978 Có một vài lần, ngôi trường đột nhiên đóng cửa 29 00:01:52,978 --> 00:01:56,894 khoảng một tuần vì lũ Taliban nghi ngờ. 30 00:01:56,894 --> 00:01:59,674 Chúng tôi luôn tự hỏi họ biết gì về chúng tôi. 31 00:01:59,674 --> 00:02:02,706 Chúng tôi có bị theo dõi không? 32 00:02:02,706 --> 00:02:06,238 Họ có biết chỗ chúng tôi ở không? 33 00:02:06,238 --> 00:02:08,896 Chúng tôi đã rất sợ, 34 00:02:08,896 --> 00:02:15,822 nhưng dù vậy, chúng tôi vẫn muốn tới trường. 35 00:02:15,822 --> 00:02:19,562 Tôi rất may mắn được nuôi dạy trong một gia đình 36 00:02:19,562 --> 00:02:25,809 rất trân trọng việc học và con gái được quý trọng. 37 00:02:25,809 --> 00:02:30,960 Ông ngoại của tôi là một người thật đáng khâm phục vào thời ấy 38 00:02:30,960 --> 00:02:34,439 Một người hoàn toàn bị ruồng bỏ từ một tỉnh xa ở Afghanistan, 39 00:02:34,439 --> 00:02:37,935 ông nài nỉ để con gái ông, mẹ của tôi 40 00:02:37,935 --> 00:02:44,348 được đến trường, và vì vậy nên ông bị cha của ông ấy từ bỏ. 41 00:02:44,348 --> 00:02:47,858 Nhưng người mẹ có giáo dục của tôi trở thành giáo viên. 42 00:02:47,858 --> 00:02:50,884 Bà ấy đây. 43 00:02:50,884 --> 00:02:53,551 Bà nghỉ hưu 2 năm về trước để dùng nhà của chúng tôi 44 00:02:53,551 --> 00:02:58,929 để mở trường cho bé gái và phụ nữ trong hàng xóm. 45 00:02:58,929 --> 00:03:03,317 Và đây là bố của tôi 46 00:03:03,317 --> 00:03:10,218 ông là người đầu tiên trong gia đình của ông ấy được giáo dục. 47 00:03:10,218 --> 00:03:12,327 Không nghi ngờ rằng con cái của ông ấy 48 00:03:12,327 --> 00:03:17,416 sẽ được giáo dục, bao gồm con gái của ông, 49 00:03:17,416 --> 00:03:21,836 bất chấp Taliban, và bất chấp những hiểm nguy. 50 00:03:21,836 --> 00:03:30,182 Đối với ông, con cái không được học là mối nguy hiểm lớn hơn cả. 51 00:03:30,182 --> 00:03:33,310 Trong những năm Taliban, tôi nhớ rằng 52 00:03:33,310 --> 00:03:38,403 có những lúc tôi rất tức giận về cuộc sống của chúng tôi 53 00:03:38,403 --> 00:03:42,355 và luôn sợ hãi và không thấy được tương lai. 54 00:03:42,355 --> 00:03:45,409 Tôi rất muốn từ bỏ chuyện học, 55 00:03:45,409 --> 00:03:48,545 nhưng bố tôi, 56 00:03:48,545 --> 00:03:51,054 ông sẽ nói rằng, 57 00:03:51,054 --> 00:03:53,159 "Nghe này con gái, 58 00:03:53,159 --> 00:03:56,475 con có thể mất hết mọi thứ con có trên cuộc đời này 59 00:03:56,475 --> 00:04:00,680 Tiền của con có thể bị cướp mất. Con có thể bị buộc phải rời khỏi nhà trong thời gian chiến tranh. 60 00:04:00,680 --> 00:04:03,461 Nhưng một thứ sẽ mãi mãi tồn tại với con 61 00:04:03,461 --> 00:04:06,769 là thứ trong đây, 62 00:04:06,769 --> 00:04:11,685 và nếu chúng ta bị bắt buộc phải bán máu để trả tiền học phì, 63 00:04:11,685 --> 00:04:14,906 chúng ta sẽ làm thế. 64 00:04:14,906 --> 00:04:19,988 Vậy thì con còn muốn tiếp tục nữa không? 65 00:04:19,988 --> 00:04:23,116 Hôm nay tôi 22 tuổi. 66 00:04:23,116 --> 00:04:25,886 Tôi đã được lớn lên ở một quốc gia đã bị tiêu hủy 67 00:04:25,886 --> 00:04:29,056 bởi bao thập niên chiến tranh. 68 00:04:29,056 --> 00:04:34,197 Ít hơn 6% phụ nữ tuổi tôi được học sau trung học phổ thông, 69 00:04:34,197 --> 00:04:36,662 và nếu gia đình tôi không cam kết về việc học của tôi, 70 00:04:36,662 --> 00:04:39,266 tôi cũng trở thành một trong số họ. 71 00:04:39,266 --> 00:04:44,581 Nhưng mà, tôi hãnh diện đứng đây là một sinh viên tốt nghiệp trường Cao Đẳng Middlebury. 72 00:04:44,581 --> 00:04:54,594 (vỗ tay) 73 00:04:54,594 --> 00:04:57,542 Khi tôi trở về Afghanistan, ông ngoại tôi, 74 00:04:57,542 --> 00:05:02,121 người bị ruồng bỏ bởi gia đình vì ông dám cho con gái của ông đi học, 75 00:05:02,121 --> 00:05:05,615 là một trong những người đầu tiên chúc mừng tôi. 76 00:05:05,615 --> 00:05:08,245 Ông ấy không những khoe về bằng cao đẳng của tôi, 77 00:05:08,245 --> 00:05:10,454 mà còn về tôi là người phụ nữ đầu tiên, 78 00:05:10,454 --> 00:05:12,176 và tôi là người phụ nữ đầu tiên 79 00:05:12,176 --> 00:05:15,678 có thể chở ông ấy trên những con đường ở Kabul. 80 00:05:15,678 --> 00:05:21,040 (vỗ tay) 81 00:05:21,040 --> 00:05:23,689 Gia đình tôi tin tưởng tôi. 82 00:05:23,689 --> 00:05:28,639 Tôi mơ ước lớn, nhưng gia đình tôi mong ước cho tôi còn lớn hơn. 83 00:05:28,639 --> 00:05:33,106 Vì thế tôi là đại sứ toàn cầu cho 10x10, 84 00:05:33,106 --> 00:05:35,870 đây là cuộc vận động toàn cầu để giáo dục phụ nữ. 85 00:05:35,870 --> 00:05:38,449 Vì vậy tôi giúp thành lập SOLA, 86 00:05:38,449 --> 00:05:40,916 ngôi trường đầu tiên và hẳn là duy nhất 87 00:05:40,916 --> 00:05:42,645 cho con gái ở Afghanistan, 88 00:05:42,645 --> 00:05:48,282 một đất nước mà vẫn còn nguy hiểm cho các cô gái đến trường học 89 00:05:48,282 --> 00:05:52,047 Tôi rất phấn khởi khi thấy học sinh đến trường của tôi 90 00:05:52,047 --> 00:05:57,675 với kì vọng để nắm lấy cơ hội này. 91 00:05:57,675 --> 00:06:00,602 Và tôi thấy cha mẹ họ và bố họ 92 00:06:00,602 --> 00:06:05,180 như cha của tôi, ủng hộ họ, 93 00:06:05,180 --> 00:06:14,112 bất chấp và ngay cả khi đang gặp nhiều đối lập khó khăn. 94 00:06:14,112 --> 00:06:16,818 Như Ahmed. Đó không phải là tên thật của ông ấy, 95 00:06:16,818 --> 00:06:19,446 và tôi không thể lộ mặt của ông ấy được, 96 00:06:19,446 --> 00:06:23,091 nhưng Ahmed là cha của một học sinh của tôi. 97 00:06:23,091 --> 00:06:26,927 Ít hơn một tháng rồi, ông và con gái ông 98 00:06:26,927 --> 00:06:30,261 đang trên đường tới SOLA từ làng của họ, 99 00:06:30,261 --> 00:06:36,754 và họ thật sự chỉ xém bị giết chết 100 00:06:36,754 --> 00:06:41,536 vì một quả bom bên đường chỉ trong vài phút. 101 00:06:41,536 --> 00:06:44,939 Khi ông vừa về tới nhà, điện thoại reng, 102 00:06:44,939 --> 00:06:47,634 một giọng nói đe dọa ông 103 00:06:47,634 --> 00:06:51,029 nếu ông tiếp tục đưa con gái ông tới trường, 104 00:06:51,029 --> 00:06:53,806 họ sẽ thử lần nữa. 105 00:06:53,806 --> 00:06:57,708 Ông ấy trả lời: "Nếu ngươi muốn thì giết tôi đi, 106 00:06:57,708 --> 00:07:01,602 nhưng tôi sẽ không hủy hoại tương lai của con gái tôi 107 00:07:01,602 --> 00:07:06,434 vì những tư tưởng lạc hậu và ngược đời của các người" 108 00:07:06,434 --> 00:07:08,803 Tôi bây giờ đã nhận thấy về Afghanistan, 109 00:07:08,803 --> 00:07:12,323 và đây là thứ thường bị bỏ qua ở Tây phương, 110 00:07:12,323 --> 00:07:15,546 là đằng sau hầu hết mỗi người thành công chúng ta 111 00:07:15,546 --> 00:07:22,909 là một người cha trân trọng giá trị của con gái họ 112 00:07:22,909 --> 00:07:27,536 và người thấy thành công của con gái mình như là thành công của chính họ. 113 00:07:27,536 --> 00:07:31,474 Đây không phải nói người mẹ không quan trọng trong thành công của chúng ta. 114 00:07:31,474 --> 00:07:36,010 Thật ra, họ là người đầu tiên và là người thương thuyết thuyết phục 115 00:07:36,010 --> 00:07:39,350 cho một tương lai sáng của con gái họ, 116 00:07:39,350 --> 00:07:42,761 nhưng trong hoàn cảnh xã hội như Afghanistan, 117 00:07:42,761 --> 00:07:46,181 chúng ta cần đến sự ủng hộ của những người đàn ông. 118 00:07:46,181 --> 00:07:49,731 Dưới Taliban, những cô gái đến trường 119 00:07:49,731 --> 00:07:51,523 cả hàng trăm người 120 00:07:51,523 --> 00:07:53,861 nhớ rằng, đó là bất hợp pháp. 121 00:07:53,861 --> 00:07:59,353 Nhưng ngày hôm nay, hơn 3 triệu nữ sinh đang theo học ở Afghanistan 122 00:07:59,353 --> 00:08:06,600 (vỗ tay) 123 00:08:06,600 --> 00:08:12,751 Afghanistan nhìn rất khác khi nhìn từ Mỹ. 124 00:08:12,751 --> 00:08:17,723 Tôi thấy rằng người Mỹ thấy sự yếu ớt, dễ vỡ trong những thay đổi. 125 00:08:17,723 --> 00:08:20,773 Tôi sợ rằng tất cả những thay đổi đó sẽ không kéo dài hơn 126 00:08:20,773 --> 00:08:25,265 sau khi quân đội Mỹ rút đi. 127 00:08:25,265 --> 00:08:28,918 Nhưng khi tôi trở về Afghanistan, 128 00:08:28,918 --> 00:08:33,703 khi tôi thấy học sinh trong trường của tôi 129 00:08:33,703 --> 00:08:36,343 và cha mẹ họ ủng hộ họ, 130 00:08:36,343 --> 00:08:40,810 khuyến khích họ, tôi thấy một tương lai hứa hẹn 131 00:08:40,810 --> 00:08:44,110 và sự thay đổi sẽ tồn tại lâu dài. 132 00:08:44,110 --> 00:08:52,577 Đối với tôi, Afghanistan là một đất nước của hy vọng, khả năng không giới hạn, 133 00:08:52,577 --> 00:08:55,989 và mỗi ngày 134 00:08:55,989 --> 00:08:59,397 nữ sinh trường SOLA nhắc nhở tôi về điều đó. 135 00:08:59,397 --> 00:09:02,604 Như tôi, họ có mơ ước lớn. 136 00:09:02,604 --> 00:09:04,315 Cám ơn. 137 00:09:04,315 --> 00:09:15,192 (vỗ tay)