Trong hành trình của
một anh hùng điển hình,
nhân vật chính
bắt đầu một chuyến phiêu lưu,
trải qua thay đổi lớn,
và trở về khải hoàn ở điểm bắt đầu.
Nhưng trong thần thoại Ai-len
tên Eachtraí,
hành trình đến thế giới bên kia
là một đi không trở lại.
Dù thần thoại Ai-len có rất nhiều
phiên bản về thế giới bên kia,
câu chuyện của Oisín
vẫn là nổi tiếng nhất.
Oisín là con trai Fionn mac Cumhaill,
thủ lĩnh nhóm chiến binh ngoại đạo
tên là Fianna.
Một hôm, khi đang đi
với bằng hữu của mình,
Oisín gặp công chúa bất tử Niamh.
Hai người lập tức yêu nhau.
Nàng để anh lên ngựa
và họ cùng nhau
đến rìa biển Ai-len.
Đến chân trời, họ chìm
vào một vầng sương vàng.
Họ đến bờ của một vương quốc
lấp lánh gọi là Tír na nÓg.
Đây là nhà của Tuatha Dé Danann,
người đã thống trị Ai-len cổ đại
từ rất lâu trước thời của Oisín.
Ở đây, bất kì nhu cầu nào
của anh cũng đều được thỏa mãn.
Anh có một hôn lễ long trọng Niamh
và được đón vào nhà cô.
Khi muốn nghe nhạc, tai anh
được lấp đầy những giai điệu du dương.
Khi anh đói, đầy rẫy đồ ăn thơm ngon
xuất hiện trên những đĩa vàng.
Anh say mê những cảnh sắc tuyệt đẹp,
và những gam màu không thể gọi tên.
Quanh anh, đất đai con người tồn tại
trong trạng thái hoàn hảo không suy suyển.
Nhưng Oisín không biết rằng
Tír na nÓg là vùng đất của tuổi trẻ,
là nơi thời gian ngừng trôi
và con người không bao giờ già đi.
Tại ngôi nhà mới, Oisín tiếp tục
đi săn và khám phá như khi ở Ai-len.
Nhưng ở đây, anh
có một sức mạnh mới kỳ lạ.
Khi kết thúc một ngày khám phá,
những vết thương của anh tự lành
lúc ngủ trong vòng tay của Niamh.
Dù dễ dàng hưởng thụ khoái lạc
ở vùng đất này,
anh nhớ Fianna
và những chuyến phiêu lưu ở Ai-len.
Sau ba năm ở Tír na nÓg,
Oisín cực kì nhớ nhà.
Trước khi anh trở về,
Niamh đã dặn rằng
không được xuống ngựa
và đặt chân xuống đất.
Khi tới bờ biển Ai-len,
Oisín cảm giác như có một bóng đen
đã bao trùm lên thế giới.
Ngọn đồi nơi từng có cung điện của cha anh
giờ chỉ còn một mảnh hoang tàn đầy cỏ dại.
Tiếng gọi bạn bè và gia đình của anh
vang vọng qua những bức tường bỏ hoang.
Hoảng sợ, Oisín cưỡi ngựa đến khi
gặp một đám nông dân đang làm ruộng.
Họ đang cố nhấc một tảng đá
khỏi mảnh đất của mình.
Quên lời cảnh cáo của Niamh,
Oisín nhảy khỏi ngựa và đẩy nó đi
với sức mạnh phi thường.
Những tiếng hoan hô
dần trở thành tiếng thét.
Chàng trai trẻ ấy đã biến thành
một cụ già râu dài quét đất,
với đôi chân run lẩy bẩy.
Anh gào khóc gọi tên Finn và Fianna,
nhưng những nông dân nhận ra
những cái tên này
chỉ tồn tại 300 năm về trước.
Thời gian đã phản bội Oisín
và sự trở lại vùng đất con người
đã khiến anh không thể nào trẻ lại nữa.
Qua truyện dân gian Ai-len,
vùng đất tuổi trẻ được cho là
nằm sâu dưới đáy giếng,
bên rìa chân trời,
hay trong bóng tối của hang động.
Nhưng những người biết chuyện của Oisín
lại kể theo một góc nhìn khác,
về một nàng công chúa lấp lánh
cưỡi ngựa trắng giữa những con sóng,
luôn mong ngóng sự trở về
của người yêu đã chết.