Bạn hẳn sẽ không nhìn vào một cái bàn chải và nói: "Tôi thật là tuyệt vời". Nhưng khi nhìn vào chiếc lược Afro, nó có thể nhắc bạn trong vô thức rằng bạn có thể tự hào thốt lên: "Tuyệt đấy". [Việc nhỏ.] [Ý tưởng lớn.] Lược Afro là một công cụ hữu dụng dùng để giữ kiểu tóc Phi Châu. Tôi nghĩ rằng lược Afro được thiết kế với mục đích tạo ra một cái gì đó đem lại cảm giác như là chạy các ngón tay trên tóc vậy. Hình dạng, thậm chí là độ dài của nó -- y như một bàn tay vậy. Bạn có thể chọn răng nhựa hoặc răng ni-lông, hoặc là thép không gỉ hoặc là răng ni-ken. Tôi luôn thích răng lược kim loại hơn bởi vì tôi thích âm thanh của nó và cả những cái tôi biết ở đầu khắc hình một nắm đấm màu đen rất ngầu. Khi tôi nghĩ về màu tóc đen ở nước Mỹ, tôi nghĩ về một thứ từng bị khống chế rất nhiều. Ngày xưa, người da đen bị ép buộc phải duỗi tóc họ bằng hoá chất. Không quan trọng là nó có tốt hay không, đó là yêu cầu hàng đầu để họ hoà nhập. Vào những năm 50, vũ công Ruth Beckford và nhiều ca sĩ nhạc Jazz khác cảm thấy mệt mỏi về việc phải duỗi tóc, nên họ nói, được rồi, chúng tôi sẽ để tóc mọc tự nhiên và bắt đầu mô-đen "tóc ngắn tự nhiên". Vào những năm 60, kiểu tóc đó phát triển cùng sự ra đời của chiếc lược Afro, trở thành kiểu tóc cắt ngắn, đầy cá tính, nổi bật với hình dạng một quả cầu. Đã có những nhà đấu tranh dân chủ, nhà hoạt động bắt chước kiểu tóc ấy để tượng trưng cho sự nổi dậy và sự tự hào về màu da đen. Và cũng có những nhạc sĩ, như James Brown, người từng bí mật duỗi tóc thẳng, rồi trở lại kiểu tóc tự nhiên. Nó đã đi đôi với âm nhạc của ông ấy, nên ông có những bài hát kiểu "Tôi da đen và tôi rất tự hào". "Màu đen" là một phong trào tích cực trong việc bãi bỏ những định kiến cho rằng việc có màu da đen hay màu da tối, hay là mái tóc xoăn, là điều đáng hổ thẹn. Tôi có một bức tranh yêu thích về mẹ tôi và bà tôi, bà ấy có một chiếc lược Afro nhỏ, khi ấy là vào những năm 60. Lược chải tóc kiểu Phi châu có từ khoảng năm 3500 TCN. Các chiếc lược kiểu Phi cổ nhất được tìm thấy ở Ai Cập và Su-đăng cổ đại, họ xây Kim tự tháp và tạo ra kiểu lược này cùng lúc. Cách trang trí trên chiếc lược cổ của người Phi châu thể hiện địa vị hoặc là mối liên kết trong bộ lạc. Không phải ngẫu nhiên mà chiếc nắm đấm trên các chiếc lược Afro hiện đại tạo nên giai điệu cho sự liên kết và cho thấy bạn thuộc băng hội nào. Và sau đó là Phong trào Sức Mạnh Đen. Hầu hết phong trào cần có logo đúng không? Có biểu tượng nắm đấm, có chiếc lược Afro. Các việc này cùng xảy ra với phong trào Báo Đen, khi bạn có thể nhận ra người đồng hội của bạn từ xa, bởi vì bạn không chỉ giữ nó như một món trang sức. Nó nằm trong túi sau của bạn, với cái nắm đấm cố ý được đưa ra ngoài, và cái nó trên tóc mình, bạn sẽ trông rất ngầu. Nói tới những nhân vật Afro nổi tiếng, tôi chắc hẳn sẽ nghĩ tới Angela Davis. Phong cách Afro của cô thể hiện sự thanh lịch, phong cách, tự do, nổi loạn. Bạn sẽ thấy tất cả những cảm xúc này khi thấy cô đấu tranh cho mạng sống của mình trong toà án liên bang. Vào những năm 80, phong trào Afro trở nên kém quyết liệt hơn. Các chiếc lược Afro vẫn còn được làm cho tới thời nay với nắm tay siết chặt, đó chính là tàn dư của phong trào thể hiện trong các đồ dùng hằng ngày. Khi tôi còn trẻ, nó chỉ là một món đồ dùng bình thường. Nó chỉ là một chiếc lược. Nhưng khi tôi được khai sáng để thực sự hiểu rõ nguồn gốc và cội nguồn và sự chủ ý trong thiết kế, tại sao lại là nắm đấm, và tất cả những điều này... tôi đã được thức tỉnh.