WEBVTT 00:00:00.333 --> 00:00:01.795 Trong video này mình sẽ 00:00:01.795 --> 00:00:04.447 nói về các dạng gián đoạn 00:00:04.447 --> 00:00:07.359 mà chắc hẳn bạn đã gặp ở chương đại số rồi, 00:00:07.359 --> 00:00:11.010 hay tiền giải tích, nhưng giờ mình sẽ liên hệ thêm với 00:00:11.010 --> 00:00:14.876 giới hạn hai bên và giới hạn một bên. 00:00:14.876 --> 00:00:18.727 Vậy đầu tiên mình hãy xem qua cách phân loại gián đoạn. 00:00:18.727 --> 00:00:22.274 Vậy ở bên trái mình có đường cong này, 00:00:22.274 --> 00:00:25.642 nhìn như y bằng x bình, 00:00:25.642 --> 00:00:28.502 cho đến khi x bằng 3. 00:00:28.502 --> 00:00:31.243 Và thay vì nó bằng 3 bình, 00:00:31.243 --> 00:00:33.111 ở điểm này mình có khoảng trống, 00:00:33.111 --> 00:00:35.893 và hàm tại 3 được định nghĩa bằng 4. 00:00:35.893 --> 00:00:37.420 Và sau đó nó tiếp tục nhìn giống 00:00:37.420 --> 00:00:39.543 y bằng x bình trở lại. 00:00:39.543 --> 00:00:42.163 Cái này được biết đến như 00:00:42.163 --> 00:00:44.663 gián đoạn điểm, hay gián đoạn bỏ được. 00:00:45.834 --> 00:00:47.523 Và cũng dễ hiểu tại sao nó tên như vậy. 00:00:47.523 --> 00:00:49.821 Tại điểm đó mình không liên tục. 00:00:49.821 --> 00:00:52.665 Bạn có thể thử định nghĩa lại hàm 00:00:52.665 --> 00:00:54.747 cho nó liên tục tại điểm đó, 00:00:54.747 --> 00:00:57.853 nên gián đoạn này bỏ được. 00:00:57.853 --> 00:01:00.140 Nhưng vậy thì nó liên quan gì đến định nghĩa 00:01:00.140 --> 00:01:01.833 liên tục? 00:01:01.833 --> 00:01:05.243 Hãy nhớ lại định nghĩa của tính liên tục. 00:01:05.243 --> 00:01:07.772 Mình nói f liên tục. 00:01:07.772 --> 00:01:08.689 liên tục, 00:01:10.156 --> 00:01:11.406 khi và chỉ khi, 00:01:12.266 --> 00:01:14.343 hay để mình viết f liên tục 00:01:14.343 --> 00:01:18.094 tại x bằng c, khi và chỉ khi 00:01:18.094 --> 00:01:21.750 giới hạn khi x tiến đến c 00:01:21.750 --> 00:01:26.565 của f(x) bằng với giá trị thật của hàm 00:01:26.565 --> 00:01:28.739 khi x bằng c. 00:01:28.739 --> 00:01:30.714 Vậy tại sao cái này không thoả mãn? 00:01:30.714 --> 00:01:33.460 Ở đây giới hạn hai bên tồn tại. 00:01:33.460 --> 00:01:37.232 Mình có thể thấy là nếu c ở đây bằng 3, 00:01:37.232 --> 00:01:38.708 giới hạn 00:01:38.708 --> 00:01:40.708 khi x tiến đến 3 00:01:41.637 --> 00:01:42.470 của f(x), 00:01:43.703 --> 00:01:46.412 nó sẽ nhìn như, hãy quan sát đồ thị đây, 00:01:46.412 --> 00:01:48.679 và mình biết đây thật sự là đồ thị y bằng x bình, 00:01:48.679 --> 00:01:51.410 ngoài việc tại gián đoạn ngay đây, 00:01:51.410 --> 00:01:54.066 nó bằng 9. 00:01:54.066 --> 00:01:57.511 Nhưng vấn đề là, cách mà đồ thị này được vẽ 00:01:57.511 --> 00:02:00.342 nó không diễn tả giá trị thật của hàm. 00:02:00.342 --> 00:02:01.909 Hàm này 00:02:01.909 --> 00:02:04.864 f(3), cách mà nó được vẽ 00:02:04.864 --> 00:02:07.890 f(3) sẽ bằng 4. 00:02:07.890 --> 00:02:11.305 Vậy đây là trường hợp giới hạn hai bên tồn tại, 00:02:11.305 --> 00:02:14.679 nhưng nó không bằng giá trị của hàm. 00:02:14.679 --> 00:02:16.594 Mình có thể gặp nhiều trường hợp khác mà hàm 00:02:16.594 --> 00:02:18.144 còn không được định nghĩa, 00:02:18.144 --> 00:02:20.144 vậy cả điểm này sẽ không có. 00:02:20.144 --> 00:02:22.391 Vậy, lần nữa, giới hạn có thể tồn tại, 00:02:22.391 --> 00:02:24.437 nhưng hàm không được định nghĩa ở đó. 00:02:24.437 --> 00:02:28.273 Vậy, trường hợp nào cũng cũng không thoả mãn hết điều kiện 00:02:28.273 --> 00:02:29.523 để được liên tục. 00:02:30.427 --> 00:02:34.153 Vậy đó là vì sao gián đoạn điểm hay gián đoạn bỏ được 00:02:34.153 --> 00:02:36.169 lại không liên tục 00:02:36.169 --> 00:02:40.770 dựa trên định nghĩa liên tục của mình. 00:02:40.770 --> 00:02:43.281 Rồi giờ hãy nhìn ví dụ thứ hai này. 00:02:43.281 --> 00:02:45.924 Nếu mình dùng trực giác, 00:02:45.924 --> 00:02:48.629 nếu mình thử lần theo cái này, 00:02:48.629 --> 00:02:52.461 mình thấy là khi mình đến x bằng 2, 00:02:52.461 --> 00:02:55.139 mình phải nhấc bút lên mới lần tiếp được. 00:02:55.139 --> 00:02:58.222 Vậy đó là một dấu hiệu nhận biết là mình không liên tục. 00:02:58.222 --> 00:03:00.512 Mình thấy nó ở đây nữa. 00:03:00.512 --> 00:03:03.595 Nếu mình lần theo hàm này, mình phải nhấc bút lên, 00:03:03.595 --> 00:03:04.518 mình không thể tiến đến điểm đó 00:03:04.518 --> 00:03:06.018 mà phải nhảy xuống đây, 00:03:06.018 --> 00:03:07.681 rồi mới đi tiếp. 00:03:07.681 --> 00:03:09.686 Vậy trong cả hai trường hợp mình phải nhấc bút. 00:03:09.686 --> 00:03:12.355 Vậy, trực giác cho thấy nó không liên tục. 00:03:12.355 --> 00:03:14.934 Nhưng ở dạng gián đoạn này, 00:03:14.934 --> 00:03:17.381 mình nhảy từ một điểm, 00:03:17.381 --> 00:03:19.584 và rồi nhảy xuống đây để đi tiếp, 00:03:19.584 --> 00:03:22.379 nó được gọi là gián đoạn 00:03:22.379 --> 00:03:23.546 bước nhảy. 00:03:24.432 --> 00:03:25.599 Gián đoạn bước nhảy. 00:03:27.754 --> 00:03:31.205 Và cái này, tất nhiên là gián đoạn bỏ được. 00:03:31.205 --> 00:03:33.775 Vậy cái này liên quan gì đến giới hạn? 00:03:33.775 --> 00:03:37.704 Ở đây tồn tại giới hạn trái và phải, 00:03:37.704 --> 00:03:39.242 nhưng chúng không bằng nhau, 00:03:39.242 --> 00:03:41.925 nên mình không có giới hạn hai bên. 00:03:41.925 --> 00:03:45.566 Vậy, ví dụ, cho riêng cái này, 00:03:45.566 --> 00:03:48.580 với mọi giá trị x nhỏ hơn và bằng 2, 00:03:48.580 --> 00:03:51.022 đây là đồ thị y bằng x bình. 00:03:51.022 --> 00:03:53.159 Và rồi cho x lớn hơn 2, 00:03:53.159 --> 00:03:55.179 nó là đồ thị căn bậc hai x. 00:03:55.179 --> 00:03:57.059 Vậy ở trường hợp này, 00:03:57.059 --> 00:03:59.417 nếu mình lấy giới hạn 00:03:59.417 --> 00:04:01.430 của f(x) 00:04:01.502 --> 00:04:03.002 khi x tiến đến 00:04:04.209 --> 00:04:05.042 2 00:04:06.000 --> 00:04:07.167 từ phía trái, 00:04:08.191 --> 00:04:09.570 từ phía trái, 00:04:09.570 --> 00:04:11.010 nó sẽ bằng 4, 00:04:11.010 --> 00:04:12.192 mình đang tiến đến giá trị này. 00:04:12.192 --> 00:04:14.683 Và nó thật sự là giá trị của hàm. 00:04:14.683 --> 00:04:18.598 Nhưng nếu mình lấy giới hạn khi x tiến đến 2 00:04:18.598 --> 00:04:20.995 từ phía phải của f(x), 00:04:20.995 --> 00:04:22.881 nó sẽ bằng gì? 00:04:22.881 --> 00:04:24.070 Khi tiến từ phía phải, 00:04:24.070 --> 00:04:25.534 cái này sẽ là căn bậc hai x, 00:04:25.534 --> 00:04:27.946 vậy nó đang tiến đến căn bậc hai của 2. 00:04:27.946 --> 00:04:29.714 Bạn không biết nó là căn bậc hai của 2 00:04:29.714 --> 00:04:30.716 chỉ nhìn như vầy. 00:04:30.716 --> 00:04:32.417 Mình biết vậy chỉ vì khi mình 00:04:32.417 --> 00:04:34.394 vào Desmos để định nghĩa hàm, 00:04:34.394 --> 00:04:36.157 đó là hàm mình đã sử dụng. 00:04:36.157 --> 00:04:37.842 Nhưng chỉ cần nhìn mình cũng thấy 00:04:37.842 --> 00:04:39.586 là mình đang tiến đến 2 giá trị khác nhau 00:04:39.586 --> 00:04:41.066 khi mình tiến đến từ trái 00:04:41.066 --> 00:04:42.770 và khi mình đến từ phải. 00:04:42.770 --> 00:04:44.917 Vậy ngay cả khi giới hạn một bên tồn tại, 00:04:44.917 --> 00:04:46.401 hai giới hạn không tiến đến cùng giá trị, 00:04:46.401 --> 00:04:48.230 nên giới hạn hai bên không tồn tại. 00:04:48.230 --> 00:04:49.850 Và nếu giới hạn hai bên không tồn tại, 00:04:49.850 --> 00:04:51.541 nó chắc chắn không thể bằng giá trị 00:04:51.541 --> 00:04:54.508 của hàm ở đây, kể cả khi hàm được xác định. 00:04:54.508 --> 00:04:58.744 Và đó là tại sao gián đoạn bước nhảy không liên tục. 00:04:58.744 --> 00:04:59.885 Nãy giờ mình dùng trực giác. 00:04:59.885 --> 00:05:01.459 Mình thấy, nè, mình phải nhảy, 00:05:01.459 --> 00:05:02.546 phải nhấc bút. 00:05:02.546 --> 00:05:06.158 Hai cái này không liền với nhau. 00:05:06.158 --> 00:05:08.752 Cuối cùng, mình thấy ở đây, 00:05:08.752 --> 00:05:10.000 khi mình học tiền giải tích, 00:05:10.000 --> 00:05:13.617 cái này được biết đến là giới hạn vô cực 00:05:13.617 --> 00:05:14.534 vô cực, 00:05:17.462 --> 00:05:19.124 giới hạn 00:05:19.124 --> 00:05:20.291 vô cực 00:05:21.508 --> 00:05:22.675 vô cực. 00:05:23.780 --> 00:05:27.525 Và theo trực giác, mình có tiệm cận ở đây. 00:05:27.525 --> 00:05:30.388 Nó là một tiệm cận đứng tại x bằng 2. 00:05:30.388 --> 00:05:33.602 Nếu mình thử lần theo đồ thị 00:05:33.602 --> 00:05:34.855 từ phía trái, 00:05:34.855 --> 00:05:36.803 mình sẽ đi hoài. 00:05:36.803 --> 00:05:40.134 Mình thật sự sẽ đi mãi mãi, tại vì 00:05:40.134 --> 00:05:42.126 nó sẽ chạy đến vô cực, 00:05:42.126 --> 00:05:44.484 nó không có giới hạn mặc cho mình tiến càng gần 00:05:44.484 --> 00:05:46.332 đến x bằng 2 từ phía trái. 00:05:46.332 --> 00:05:48.936 Và nếu mình thử tiến đến x bằng 2 từ phía phải, 00:05:48.936 --> 00:05:51.132 một lần nữa mình không có giới hạn ở trên. 00:05:51.132 --> 00:05:52.757 Ngay cả khi mình có thể, 00:05:52.757 --> 00:05:55.067 và khi mình nói không giới hạn, ý mình là vô cực, 00:05:55.067 --> 00:05:57.317 nên nó thật sự không thể 00:05:58.634 --> 00:06:02.367 cho một người nhỏ bé có thể lần hết cái này. 00:06:02.367 --> 00:06:04.418 Nhưng mình có thể thấy được mình không thể 00:06:04.418 --> 00:06:08.656 vẽ từ đây đến đây mà không nhấc bút lên. 00:06:08.656 --> 00:06:12.466 Và nếu mình muốn liên hệ nó với khái niệm giới hạn, 00:06:12.466 --> 00:06:13.715 nó sẽ là 00:06:13.715 --> 00:06:16.930 cả giới hạn trái và phải đều không có giới hạn, 00:06:16.930 --> 00:06:18.398 vậy chúng không tồn tại. 00:06:18.398 --> 00:06:21.675 Mà nếu không tồn tại, thì mình không thể thoả mãn các điều kiện này. 00:06:21.675 --> 00:06:23.076 Vậy nếu mình nói 00:06:23.076 --> 00:06:24.363 giới hạn 00:06:24.363 --> 00:06:28.450 khi x tiến đến 2 từ phía trái của f(x) 00:06:28.450 --> 00:06:31.053 mình có thể thấy nó không có giới hạn theo hướng âm 00:06:31.053 --> 00:06:33.352 Bạn nhiều khi sẽ thấy có người viết như vầy, 00:06:33.352 --> 00:06:34.601 âm vô cực. 00:06:34.601 --> 00:06:36.975 Nhưng vậy thì không chính xác lắm. 00:06:36.975 --> 00:06:41.010 Cách nói đúng hơn là nó không có giới hạn, 00:06:41.010 --> 00:06:42.617 không được giới hạn. 00:06:42.617 --> 00:06:44.920 Cũng như vậy, nếu mình nghĩ về giới hạn 00:06:44.920 --> 00:06:46.751 khi x tiến đến 2 00:06:46.751 --> 00:06:48.606 từ phía phải 00:06:48.606 --> 00:06:49.918 của f(x), 00:06:49.918 --> 00:06:52.953 nó sẽ không có giới hạn phía dương vô cực. 00:06:52.953 --> 00:06:54.367 Vậy, một lần nữa, 00:06:54.367 --> 00:06:55.786 cái này cũng vậy, 00:06:55.786 --> 00:06:57.983 nó cũng không có giới hạn. 00:06:57.983 --> 00:06:59.297 Và 00:06:59.297 --> 00:07:01.440 vì nó không có giới hạn nên giới hạn mình không tồn tại, 00:07:01.440 --> 00:07:02.631 nó không thoả mãn các điều kiện này. 00:07:02.631 --> 00:07:04.950 Và vậy mình sẽ không liên tục. 00:07:04.950 --> 00:07:07.696 Vậy đây là gián đoạn bỏ được, 00:07:07.696 --> 00:07:09.931 đây gián đoạn có bước nhảy, mình đang nhảy 00:07:09.931 --> 00:07:12.217 và đây mình có các tiệm cận, tiệm cận đứng. 00:07:12.217 --> 00:07:15.045 Đây là gián đoạn vô cực.