1 00:00:00,423 --> 00:00:05,309 Năm ngoái, tôi sống cùng một gia đình bản địa ở Ấn Độ. 2 00:00:06,547 --> 00:00:08,228 Một buổi chiều nọ, 3 00:00:08,252 --> 00:00:10,680 đứa con trai nhỏ đang ăn 4 00:00:10,704 --> 00:00:15,805 và khi thấy tôi, nó nhanh chóng giấu cà ri sau lưng. 5 00:00:16,694 --> 00:00:21,278 Tôi mất rất nhiều thời gian để thuyết phục cậu bé cho tôi thấy thứ mà cậu đang ăn. 6 00:00:21,994 --> 00:00:25,345 Thì ra là ấu trùng bướm đêm- 7 00:00:25,369 --> 00:00:28,748 một món truyền thống của người Madia bản địa. 8 00:00:29,364 --> 00:00:30,575 Tôi kêu lên: 9 00:00:30,599 --> 00:00:33,067 "Ôi Chúa ơi, hóa ra em đang ăn chúng, 10 00:00:33,091 --> 00:00:35,421 còn lại một chút nào cho chị không?" 11 00:00:36,466 --> 00:00:38,928 Tôi nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt cậu. 12 00:00:38,952 --> 00:00:40,833 "Chị... ăn chúng sao"? 13 00:00:42,388 --> 00:00:45,338 "Chị thích món này lắm", tôi trả lời. 14 00:00:46,513 --> 00:00:49,846 Tôi có thể thấy rằng cậu không tin tôi một chút nào. 15 00:00:50,678 --> 00:00:55,413 Làm thế nào mà một phụ nữ thành thị tri thức lại thích đồ ăn giống như cậu? 16 00:00:56,562 --> 00:01:00,277 Sau đó, tôi mở lời về chủ đề này với bố cậu bé, 17 00:01:00,301 --> 00:01:03,388 và nó hóa ra là một câu chuyện cảm động vĩ đại. 18 00:01:04,793 --> 00:01:06,831 Anh ấy nói những điều như: 19 00:01:06,855 --> 00:01:10,190 "Ồ, chỉ có đứa con trai này của tôi thích ăn nó. 20 00:01:10,214 --> 00:01:13,084 Chúng tôi bảo nó: "Bỏ đi, không hay đâu". 21 00:01:13,108 --> 00:01:14,978 Nhưng nó không nghe, bạn thấy đấy. 22 00:01:15,002 --> 00:01:18,275 Chúng tôi đã không ăn từ rất nhiều đời trước rồi". 23 00:01:19,763 --> 00:01:21,831 Tôi hỏi: "Tại sao? 24 00:01:22,752 --> 00:01:25,126 Đây là món ăn truyền thống của bạn. 25 00:01:26,108 --> 00:01:28,700 Nó có sẵn xung quanh của bạn, 26 00:01:28,724 --> 00:01:30,170 nó bổ dưỡng 27 00:01:30,194 --> 00:01:32,898 và tôi có thể bảo đảm nó ngon. 28 00:01:33,584 --> 00:01:35,554 Tại sao ăn nó là sai?" 29 00:01:36,768 --> 00:01:38,437 Người đàn ông im lặng. 30 00:01:39,360 --> 00:01:40,529 Tôi hỏi: 31 00:01:40,998 --> 00:01:45,343 "Bạn đã bị bảo rằng thức ăn của bạn là xấu, 32 00:01:45,367 --> 00:01:48,472 rằng ăn nó là lạc hậu, 33 00:01:48,496 --> 00:01:49,984 không văn minh?" 34 00:01:51,960 --> 00:01:53,683 Anh im lặng gật đầu. 35 00:01:55,069 --> 00:02:01,209 Đây chỉ là một trong rất nhiều lần của tôi với người bản địa ở Ấn Độ 36 00:02:01,233 --> 00:02:03,537 khi tôi chứng kiến sự xấu hổ về thức ăn, 37 00:02:04,545 --> 00:02:08,171 xấu hổ vì thức ăn bạn yêu thích, 38 00:02:08,195 --> 00:02:11,372 thứ đã được ăn qua nhiều thế hệ, 39 00:02:11,396 --> 00:02:13,416 bỗng bị cho là thấp kém, 40 00:02:13,440 --> 00:02:14,813 thậm chí không giống người. 41 00:02:16,008 --> 00:02:21,152 Và sự xấu hổ này không chỉ giới hạn ở những món ăn lạ thường 42 00:02:21,176 --> 00:02:23,997 như côn trùng hay có thể là chuột, 43 00:02:24,021 --> 00:02:27,203 mà còn cho đến những thực phẩm thông thường: 44 00:02:27,227 --> 00:02:29,219 rau trắng 45 00:02:29,243 --> 00:02:32,035 nấm, hoa 46 00:02:32,059 --> 00:02:36,403 về cơ bản, bất cứ thứ gì săn tìm được thay vì nuôi trồng. 47 00:02:37,172 --> 00:02:40,708 Ở Ấn Độ bản địa, sự xấu hổ này tồn tại khắp nơi. 48 00:02:41,946 --> 00:02:43,700 Điều gì cũng có thể khơi gợi nó. 49 00:02:44,308 --> 00:02:49,194 Một giáo viên ăn chay thượng đẳng đến dạy trong một trường học, 50 00:02:49,218 --> 00:02:53,666 trong vòng vài tuần, trẻ em sẽ nói với cha mẹ rằng thật kinh khủng khi ăn cua 51 00:02:53,690 --> 00:02:55,364 hoặc tội lỗi khi ăn thịt. 52 00:02:56,202 --> 00:03:00,272 Một chương trình dinh dưỡng của chính phủ phục vụ món cơm trắng, 53 00:03:00,296 --> 00:03:03,392 bây giờ không ai muốn ăn cơm gạo đỏ hoặc kê. 54 00:03:03,984 --> 00:03:08,798 Một tổ chức phi lợi nhuận đến làng với một chế độ ăn lý tưởng cho phụ nữ có thai. 55 00:03:09,344 --> 00:03:10,640 Rồi sao? 56 00:03:10,664 --> 00:03:13,015 Tất cả các bà mẹ mang thai đều cảm thấy buồn 57 00:03:13,039 --> 00:03:15,581 vì họ không thể chi trả cho táo và bánh crepe. 58 00:03:16,009 --> 00:03:19,219 Và mọi người quên đi các loại hoa quả 59 00:03:19,243 --> 00:03:21,492 có thể nhặt được từ thềm rừng. 60 00:03:22,611 --> 00:03:23,999 Các nhân viên y tế, 61 00:03:25,086 --> 00:03:27,206 các nhà truyền giáo, 62 00:03:27,230 --> 00:03:29,668 nhân viên chính phủ 63 00:03:29,692 --> 00:03:32,664 và ngay cả những đứa trẻ được giáo dục 64 00:03:32,688 --> 00:03:37,264 hầu như hét vào những người dân địa phương 65 00:03:37,288 --> 00:03:40,562 rằng thức ăn của họ không đủ tốt, 66 00:03:40,586 --> 00:03:42,238 không đủ văn minh. 67 00:03:43,480 --> 00:03:46,024 Và thế là thức ăn cứ biến mất, 68 00:03:46,972 --> 00:03:48,519 từng chút một. 69 00:03:49,836 --> 00:03:54,185 Tôi tự hỏi nếu tất cả các bạn đã từng nghĩ xem 70 00:03:54,209 --> 00:03:57,754 liệu cộng đồng của bạn sẽ có một lịch sử tương tự xung quanh thực phẩm. 71 00:03:59,468 --> 00:04:02,671 Nếu bạn đã nói chuyện với người bà 90 tuổi của bạn, 72 00:04:03,587 --> 00:04:07,493 liệu bà sẽ nói về những món ăn mà bạn chưa từng nhìn hoặc nghe về? 73 00:04:08,631 --> 00:04:11,390 Bạn có nhận ra biết bao nhiêu thức ăn của cộng đồng bạn 74 00:04:11,414 --> 00:04:13,280 không còn tồn tại nữa? 75 00:04:14,652 --> 00:04:16,488 Các chuyên gia địa phương cho tôi biết 76 00:04:16,512 --> 00:04:22,374 rằng nền kinh tế thức ăn Nam Phi bây giờ hoàn toàn dựa trên nhập khẩu. 77 00:04:23,493 --> 00:04:25,637 Ngô đã trở thành cây chủ lực, 78 00:04:25,661 --> 00:04:31,635 trong khi lúa miến địa phương, kê củ và củ mầm đều biến mất. 79 00:04:32,384 --> 00:04:35,406 Các loại đậu và rau dại cũng vậy, 80 00:04:35,430 --> 00:04:39,058 khi mọi người ăn khoai tây và hành tây, cải bắp và cà rốt. 81 00:04:39,921 --> 00:04:41,771 Ở nước tôi, 82 00:04:41,795 --> 00:04:44,598 sự mất mát về thức ăn này là khổng lồ. 83 00:04:45,077 --> 00:04:49,144 Ấn Độ hiện đại bị mắc kẹt với gạo, lúa mì 84 00:04:49,168 --> 00:04:51,352 và bệnh tiểu đường. 85 00:04:52,220 --> 00:04:57,401 Và chúng ta đã hoàn toàn quên thức ăn như rất nhiều loại củ, 86 00:04:57,425 --> 00:05:01,260 sáp cây, cá, động vật có vỏ, 87 00:05:01,284 --> 00:05:03,176 hạt dầu, 88 00:05:03,200 --> 00:05:07,285 nhuyễn thể, nấm, côn trùng, 89 00:05:07,309 --> 00:05:10,436 thịt động vật nhỏ, không nguy hiểm, 90 00:05:10,460 --> 00:05:14,629 tất cả chúng đã từng có sẵn ngay trong môi trường xung quanh chúng ta. 91 00:05:15,804 --> 00:05:17,645 Vậy thực phẩm này đã đi đâu? 92 00:05:18,630 --> 00:05:21,719 Tại sao các giỏ thức ăn hiện đại của chúng ta lại hẹp như vậy? 93 00:05:22,895 --> 00:05:29,044 Chúng ta có thể nói về những lý do kinh tế chính trị và sinh thái phức tạp, 94 00:05:29,068 --> 00:05:33,349 nhưng tôi ở đây để nói điều này là vì hiện tượng xấu hổ của con người hơn, 95 00:05:34,590 --> 00:05:38,315 bởi vì xấu hổ là lí do cốt yếu 96 00:05:38,339 --> 00:05:42,438 mà thực phẩm biến mất khỏi đĩa của bạn. 97 00:05:43,444 --> 00:05:44,900 Sự xấu hổ để lại hậu quả gì? 98 00:05:45,845 --> 00:05:48,512 Sự xấu hổ làm bạn cảm thấy nhỏ bé, 99 00:05:48,536 --> 00:05:50,071 buồn, 100 00:05:50,095 --> 00:05:51,317 không xứng đáng, 101 00:05:51,341 --> 00:05:52,715 thấp kém. 102 00:05:53,543 --> 00:05:57,549 Sự xấu hổ tạo ra sự bất hòa về nhận thức. 103 00:05:58,115 --> 00:05:59,906 Nó bóp méo chuyện ăn uống. 104 00:06:00,963 --> 00:06:02,676 Hãy để tôi lấy ví dụ này. 105 00:06:03,549 --> 00:06:05,793 Bạn sẽ như thế nào để có 106 00:06:06,742 --> 00:06:08,945 một món chính đa năng, tuyệt vời, 107 00:06:09,817 --> 00:06:13,113 dồi dào sẵn có trong môi trường của bạn? 108 00:06:13,137 --> 00:06:15,298 Tất cả bạn phải làm là thu thập nó, 109 00:06:15,322 --> 00:06:17,695 làm khô nó, lưu trữ nó, 110 00:06:17,719 --> 00:06:20,093 và bạn có thể dùng nó cho cả năm 111 00:06:20,117 --> 00:06:24,033 nấu nhiều món khác nhau mà bạn muốn. 112 00:06:24,701 --> 00:06:28,516 Ấn Độ chỉ có một loại thực phẩm như vậy, gọi là "Mahua", 113 00:06:28,540 --> 00:06:29,981 chính là loại hoa này. 114 00:06:30,989 --> 00:06:34,895 Và tôi đã nghiên cứu thực phẩm này trong ba năm qua. 115 00:06:35,651 --> 00:06:40,230 Nó được biết đến là rất bổ dưỡng trong truyền thống bản địa 116 00:06:40,254 --> 00:06:42,311 và trong kiến thức khoa học. 117 00:06:43,130 --> 00:06:44,997 Đối với người bản địa, 118 00:06:45,021 --> 00:06:49,398 nó từng là một món ăn chính trong bốn đến sáu tháng một năm. 119 00:06:50,739 --> 00:06:54,447 Theo nhiều cách, nó rất giống Marula của địa phương bạn, 120 00:06:54,471 --> 00:06:57,403 ngoại trừ việc đó là hoa, không phải trái cây. 121 00:06:58,236 --> 00:07:00,169 Ở những khu rừng dồi dào, 122 00:07:00,193 --> 00:07:03,548 mọi người vẫn có thể có đủ ăn cho cả năm 123 00:07:03,572 --> 00:07:05,441 và đủ dư thừa để bán. 124 00:07:06,292 --> 00:07:11,273 Tôi tìm thấy 35 món ăn khác nhau với Mahua 125 00:07:11,297 --> 00:07:13,971 mà không ai còn nấu nữa. 126 00:07:15,225 --> 00:07:19,860 Thực phẩm này thậm chí không còn được công nhận là thức ăn, 127 00:07:19,884 --> 00:07:22,036 mà là nguyên liệu thô cho rượu. 128 00:07:23,162 --> 00:07:25,830 Bạn có thể bị bắt vì chứa nó trong nhà của bạn. 129 00:07:26,417 --> 00:07:28,597 Lý do là gì? Xấu hổ. 130 00:07:29,211 --> 00:07:32,646 Tôi đã nói chuyện với người bản địa khắp Ấn Độ 131 00:07:32,670 --> 00:07:35,211 về lý do tại sao người ta không còn ăn mahua nữa. 132 00:07:35,701 --> 00:07:38,173 Và tôi đã có câu trả lời chính xác. 133 00:07:39,237 --> 00:07:42,484 "Ồ, chúng tôi đã từng ăn nó khi chúng ta nghèo khó và đói khát. 134 00:07:43,405 --> 00:07:45,224 Tại sao chúng tôi nên ăn nó bây giờ? 135 00:07:45,248 --> 00:07:47,375 Chúng ta đã có gạo hoặc lúa mì". 136 00:07:48,574 --> 00:07:50,869 Và đồng thời, 137 00:07:50,893 --> 00:07:54,111 mọi người cũng nói với tôi Mahua bổ dưỡng như thế nào. 138 00:07:54,835 --> 00:07:58,500 Luôn có những câu chuyện về người lớn tuổi đã từng ăn Mahua. 139 00:07:59,222 --> 00:08:03,186 "Bà của chúng tôi có mười đứa con, 140 00:08:03,210 --> 00:08:07,543 và bà đã làm việc rất chăm chỉ không bao giờ mệt, không bao giờ bệnh". 141 00:08:08,896 --> 00:08:13,584 Chính xác cùng một chuyện như nhau ở mọi nơi. 142 00:08:14,634 --> 00:08:15,865 Tại sao lại như vậy? 143 00:08:16,442 --> 00:08:18,648 Làm thế nào để cùng một loại thực phẩm 144 00:08:18,672 --> 00:08:23,764 vừa được coi là rất bổ dưỡng lại vừa được coi là thực phẩm nghèo, 145 00:08:23,788 --> 00:08:25,706 gần như cùng một lúc? 146 00:08:26,822 --> 00:08:28,906 Các loại thực phẩm khác từ rừng cũng vậy. 147 00:08:29,653 --> 00:08:32,612 Tôi đã nghe câu chuyện đau lòng 148 00:08:32,636 --> 00:08:35,528 phía sau sự thiếu thốn và nạn đói, 149 00:08:35,552 --> 00:08:39,376 của những người mà sống sót nhờ vào rác xả ra trong rừng, 150 00:08:40,455 --> 00:08:42,001 bởi vì không có thức ăn. 151 00:08:43,207 --> 00:08:45,272 Nếu tôi đào sâu hơn một chút, 152 00:08:45,296 --> 00:08:49,029 hóa ra sự thiếu thốn không phải là thức ăn 153 00:08:49,053 --> 00:08:51,586 mà là thứ đáng trân trọng như gạo. 154 00:08:52,396 --> 00:08:54,061 Tôi đã hỏi họ, 155 00:08:54,085 --> 00:08:57,838 "Làm sao bạn học được rằng rác có thể ăn được? 156 00:08:59,141 --> 00:09:03,878 Ai đã nói với bạn rằng củ đắng có thể được làm ngọt 157 00:09:03,902 --> 00:09:06,213 bằng cách để chúng trong con suối suốt đêm? 158 00:09:07,380 --> 00:09:10,395 Hoặc cách lấy thịt ra khỏi vỏ ốc? 159 00:09:10,419 --> 00:09:12,869 Hay làm thế nào để đặt bẫy một con chuột hoang?" 160 00:09:14,085 --> 00:09:17,327 Đó là khi họ bắt đầu gãi đầu, 161 00:09:17,351 --> 00:09:20,487 và nhận ra rằng họ đã học được nó từ những người lớn tuổi hơn, 162 00:09:21,347 --> 00:09:27,265 rằng tổ tiên của họ đã sống dựa vào chúng qua nhiều thế kỷ 163 00:09:27,289 --> 00:09:29,470 trước khi gạo xuất hiện, 164 00:09:29,494 --> 00:09:32,529 và khỏe mạnh hơn thế hệ của chính họ. 165 00:09:34,029 --> 00:09:36,318 Vì vậy, đây là cách thực phẩm vận hành, 166 00:09:37,898 --> 00:09:39,467 cách sự xấu hổ vận hành 167 00:09:39,491 --> 00:09:45,857 làm cho thực phẩm và truyền thống biến mất khỏi cuộc sống và ký ức của mọi người 168 00:09:45,881 --> 00:09:48,051 mà thậm chí họ không nhận ra nó. 169 00:09:49,971 --> 00:09:52,914 Vậy làm thế nào để chúng ta quay lại xu hướng này? 170 00:09:53,847 --> 00:09:59,882 Làm thế nào để chúng ta đòi lại hệ thống đa dạng và đẹp đẽ của thức ăn tự nhiên, 171 00:10:01,017 --> 00:10:05,818 thức ăn được trao một cách yêu thương bởi Đất Mẹ theo cách riêng của cô ấy, 172 00:10:06,718 --> 00:10:10,864 thức ăn được chuẩn bị bởi những người bà với niềm vui 173 00:10:10,888 --> 00:10:13,768 và được ăn bởi những người ông với lòng biết ơn, 174 00:10:14,786 --> 00:10:19,487 những thực phẩm lành mạnh, bản sắc, tự nhiên, 175 00:10:19,511 --> 00:10:22,311 đa dạng, ngon miệng 176 00:10:22,335 --> 00:10:25,312 không yêu cầu sự trồng trọt 177 00:10:25,336 --> 00:10:27,477 không làm hỏng hệ sinh thái của chúng ta, 178 00:10:27,501 --> 00:10:29,106 không tốn kém một thứ gì? 179 00:10:30,160 --> 00:10:32,210 Tất cả chúng ta đều cần loại thực phẩm này, 180 00:10:32,234 --> 00:10:35,338 và tôi không nghĩ rằng tôi cần phải giải thích tại sao. 181 00:10:36,489 --> 00:10:40,093 Tôi không cần phải nói với bạn về cuộc khủng hoảng sức khỏe toàn cầu, 182 00:10:40,117 --> 00:10:42,659 biến đổi khí hậu, khủng hoảng nước, 183 00:10:42,683 --> 00:10:44,023 sự mất chất của đất, 184 00:10:44,047 --> 00:10:46,039 sự sụp đổ các hệ thống nông nghiệp, 185 00:10:46,063 --> 00:10:47,218 tất cả những thứ đó. 186 00:10:48,040 --> 00:10:52,333 Nhưng với tôi, lý do quan trọng không kém tại sao chúng ta cần những thực phẩm này 187 00:10:52,357 --> 00:10:54,139 là những cảm nhận sâu sắc, 188 00:10:55,059 --> 00:10:57,652 bởi vì thực phẩm là rất nhiều điều, bạn sẽ thấy. 189 00:10:58,355 --> 00:11:02,072 Thức ăn là dinh dưỡng, tiện nghi, 190 00:11:02,096 --> 00:11:04,861 sự sáng tạo, cộng đồng, 191 00:11:04,885 --> 00:11:08,610 niềm vui, sự an toàn, bản sắc 192 00:11:08,634 --> 00:11:09,992 và nhiều hơn nữa. 193 00:11:10,708 --> 00:11:13,097 Cách chúng ta kết nối với thức ăn của mình 194 00:11:13,121 --> 00:11:15,289 nói lên nhiều điều về cuộc sống của chúng ta. 195 00:11:15,745 --> 00:11:18,280 Nó lý giải cách chúng ta kết nối với cơ thể mình, 196 00:11:19,027 --> 00:11:21,391 bởi vì cơ thể chúng ta sau cùng là thức ăn. 197 00:11:22,192 --> 00:11:25,759 Nó lý giải ý nghĩa cơ bản của chúng ta về sự kết nối 198 00:11:25,783 --> 00:11:27,326 với sự tồn tại. 199 00:11:28,464 --> 00:11:31,501 Hiện nay chúng ta cần những thực phẩm này hơn bao giờ hết 200 00:11:31,525 --> 00:11:35,376 để có thể xác định lại không gian con người 201 00:11:35,400 --> 00:11:37,677 trong sơ đồ tự nhiên của mọi thứ. 202 00:11:38,507 --> 00:11:41,169 Và ta có cần sự định lại như vậy ngày hôm nay không? 203 00:11:43,692 --> 00:11:47,682 Đối với tôi, câu trả lời thực sự duy nhất là tình yêu, 204 00:11:49,261 --> 00:11:54,247 bởi vì tình yêu là thứ duy nhất chống lại sự xấu hổ. 205 00:11:55,571 --> 00:12:00,499 Và làm thế nào chúng ta mang tình yêu nhiều hơn vào sự gắn kết với thực phẩm? 206 00:12:02,285 --> 00:12:06,065 Đối với tôi, tình yêu là, theo một cách lớn lao, 207 00:12:06,089 --> 00:12:09,857 là về sự sẵn lòng để chậm lại, 208 00:12:10,826 --> 00:12:14,193 dành thời gian để cảm nhận, 209 00:12:14,217 --> 00:12:18,470 cảm giác, lắng nghe, tìm hiểu. 210 00:12:19,704 --> 00:12:22,188 Nó có thể là lắng nghe cơ thể của chúng ta. 211 00:12:22,875 --> 00:12:29,587 Chúng cần gì ở thói quen ăn uống, niềm tin 212 00:12:30,188 --> 00:12:31,565 và ham muốn của chúng ta? 213 00:12:32,488 --> 00:12:36,497 Cần có thời gian để xem xét những niềm tin đó. 214 00:12:37,159 --> 00:12:38,756 Chúng đến từ đâu? 215 00:12:39,586 --> 00:12:42,115 Nó có thể trở lại thời thơ ấu của chúng ta. 216 00:12:43,012 --> 00:12:44,719 Thức ăn gì ta đã yêu mến sau đó, 217 00:12:45,577 --> 00:12:47,107 và những gì đã thay đổi? 218 00:12:47,940 --> 00:12:53,038 Nó có thể là dành một buổi tối yên tĩnh với người lớn tuổi, 219 00:12:53,062 --> 00:12:55,748 lắng nghe những kỷ niệm ẩm thực của họ, 220 00:12:55,772 --> 00:12:58,697 thậm chí có thể giúp họ nấu món gì đó họ yêu thích 221 00:12:58,721 --> 00:13:00,162 và chia sẻ một bữa ăn. 222 00:13:02,035 --> 00:13:06,251 Tình yêu có thể là về việc nhớ 223 00:13:06,275 --> 00:13:08,433 rằng nhân loại rộng lớn 224 00:13:08,457 --> 00:13:10,279 và lựa chọn thực phẩm là khác nhau. 225 00:13:11,018 --> 00:13:14,782 Nó có thể là bày tỏ sự tôn trọng và hiếu kỳ 226 00:13:14,806 --> 00:13:16,663 thay vì phê bình 227 00:13:16,687 --> 00:13:20,375 khi chúng ta thấy ai đó thích thú với một món ăn thực sự xa lạ. 228 00:13:22,344 --> 00:13:25,647 Tình yêu có thể mất thời gian để tìm hiểu, 229 00:13:26,591 --> 00:13:28,423 để đào sâu thông tin, 230 00:13:28,447 --> 00:13:30,326 và tiếp cận với các kết nối. 231 00:13:31,233 --> 00:13:34,598 Nó thậm chí có thể là đi dạo yên lặng giữa fynbos 232 00:13:35,485 --> 00:13:39,969 để xem nếu một cây nào đó cất tiếng với bạn. 233 00:13:39,993 --> 00:13:41,159 Điều đó có thể xảy ra. 234 00:13:41,183 --> 00:13:42,793 Chúng nói chuyện với tôi mọi lúc. 235 00:13:44,940 --> 00:13:46,493 Và hầu hết tất cả, 236 00:13:46,517 --> 00:13:51,271 yêu là tin tưởng rằng những bước khám phá nhỏ 237 00:13:51,295 --> 00:13:54,812 có tiềm năng để dẫn dắt chúng ta đến một cái gì đó lớn hơn, 238 00:13:55,738 --> 00:13:58,605 đôi khi là một câu trả lời thực sự đáng ngạc nhiên. 239 00:13:59,756 --> 00:14:02,981 Một nữ dược sĩ bản địa đã từng nói với tôi 240 00:14:03,005 --> 00:14:06,454 tình yêu là bước đi trên Đất Mẹ 241 00:14:06,478 --> 00:14:08,859 như đứa con thân yêu nhất của bà, 242 00:14:10,108 --> 00:14:14,866 tin tưởng rằng bà ấy coi trọng sự trung thực 243 00:14:14,890 --> 00:14:17,044 và biết dẫn bước chúng ta thế nào. 244 00:14:17,808 --> 00:14:19,882 Tôi hy vọng tôi đã truyền cảm hứng cho bạn 245 00:14:19,906 --> 00:14:23,453 để bắt đầu kết nối lại với thực phẩm của cha ông bạn. 246 00:14:23,477 --> 00:14:24,936 Cảm ơn vì đã lắng nghe. 247 00:14:24,960 --> 00:14:27,141 (Vỗ tay)