WEBVTT 00:00:00.844 --> 00:00:03.222 Khi nghĩ về định kiến và thiên vị, 00:00:03.222 --> 00:00:05.366 ta thường nghĩ đến những người độc ác và ngu xuẩn 00:00:05.366 --> 00:00:07.820 làm điều ngu xuẩn và độc ác. 00:00:07.820 --> 00:00:09.890 Điều này được tóm tắt rất hay 00:00:09.890 --> 00:00:12.358 bởi nhà phê bình người Anh William Hazlitt 00:00:12.358 --> 00:00:15.293 ông viết, "Định kiến là con đẻ của ngu dốt." 00:00:15.293 --> 00:00:17.405 Tôi muốn thuyết phục mọi người 00:00:17.405 --> 00:00:19.040 rằng ở đây có sự nhầm lẫn. 00:00:19.040 --> 00:00:20.772 Tôi sẽ cố thuyết phục 00:00:20.772 --> 00:00:22.495 rằng định kiến và thiên vị 00:00:22.495 --> 00:00:25.783 là tự nhiên, và nhiều khi hợp lí, 00:00:25.783 --> 00:00:27.614 thậm chí phù hợp với đạo đức, 00:00:27.614 --> 00:00:29.866 một khi chúng ta hiểu điều này, 00:00:29.866 --> 00:00:32.375 chúng ta sẽ ở chỗ tốt hơn để nhận biết chúng 00:00:32.375 --> 00:00:33.432 khi chúng đi vào chỗ sai, 00:00:33.432 --> 00:00:35.200 khi chúng để lại những hậu quả tệ hại, 00:00:35.200 --> 00:00:37.525 và chúng ta ở một vị trí tốt hơn để biết cần phải làm gì 00:00:37.525 --> 00:00:39.207 khi điều đó xảy ra. NOTE Paragraph 00:00:39.207 --> 00:00:42.234 Vậy, hãy bắt đầu với sự rập khuôn. Hãy nhìn vào tôi, 00:00:42.234 --> 00:00:44.480 bạn biết tên tôi, bạn biết vài điều về tôi, 00:00:44.480 --> 00:00:46.309 và bạn có thể đưa ra những đánh giá. 00:00:46.309 --> 00:00:48.573 Bạn có thể đoán về chủng tộc của tôi, 00:00:48.623 --> 00:00:51.387 liên kết chính trị của tôi niềm tin tôn giáo của tôi 00:00:51.387 --> 00:00:54.463 Và quan trọng là, đánh giá đó có xu hướng đúng. 00:00:54.473 --> 00:00:56.352 Chúng ta rất giỏi những thứ này. 00:00:56.352 --> 00:00:57.974 Và chúng ta giỏi những thứ như vậy 00:00:57.974 --> 00:01:00.907 vì khả năng nhận dạng mẫu người của chúng ta 00:01:00.907 --> 00:01:03.910 không phải là một nhận định tùy ý trong đầu, 00:01:03.910 --> 00:01:06.260 mà là một kết quả cụ thể 00:01:06.260 --> 00:01:07.916 của một quá trình khái quát chung hơn, 00:01:07.916 --> 00:01:09.735 qua những cái chúng ta trải nghiệm 00:01:09.735 --> 00:01:10.975 với sự vật và con người trong thế giới 00:01:10.975 --> 00:01:12.675 rồi được ta sắp xếp phân loại, 00:01:12.675 --> 00:01:14.781 và ta có thể dùng kinh nghiệm để khái quát hóa 00:01:14.781 --> 00:01:17.271 về những trường hợp mới thuộc những phân loại đó. 00:01:17.271 --> 00:01:19.800 Mọi người ở đây đều có nhiều kinh nghiệm 00:01:19.800 --> 00:01:21.607 với những cái ghế, những quả táo và những con chó, 00:01:21.607 --> 00:01:23.470 và dựa vào đó, bạn có thể thấy 00:01:23.480 --> 00:01:25.748 những trường hợp mới/xa lạ và bạn có thể ức đoán, 00:01:25.748 --> 00:01:27.418 bạn có thể ngồi trên ghế, 00:01:27.418 --> 00:01:29.684 bạn có thể ăn quả táo, con chó sẽ sủa. 00:01:29.684 --> 00:01:31.393 Nhưng bây giờ, có thể ta đã nhầm. 00:01:31.393 --> 00:01:32.783 Cái ghế có thể sập nếu bạn ngồi lên, 00:01:32.783 --> 00:01:33.863 quả táo có thể có độc, con chó có thể không sủa, 00:01:33.863 --> 00:01:37.975 và thực tế, đây là con chó Tessie của tôi, nó không sủa. 00:01:37.975 --> 00:01:41.044 Nhưng phần lớn trường hợp khác, chúng ta giỏi việc này. 00:01:41.044 --> 00:01:42.794 Đa phần, chúng ta đều đoán đúng 00:01:42.794 --> 00:01:44.774 cả về lĩnh vực xã hội và không thuộc về xã hội, 00:01:44.774 --> 00:01:46.664 và nếu chúng ta không thể làm điều đó, 00:01:46.664 --> 00:01:49.593 nếu ta không thể đoán định những ca mới chúng ta gặp phải, 00:01:49.593 --> 00:01:51.279 thì chúng ta đã không thể tồn tại. 00:01:51.279 --> 00:01:54.789 Và thực tế, Hazlitt sau này trong một bài luận rất hay 00:01:54.789 --> 00:01:55.889 đã thừa nhận điều này. 00:01:55.899 --> 00:01:58.204 Ông viết, "Không có sự giúp đỡ của định kiến và thói quen, 00:01:58.204 --> 00:02:00.756 tôi đã không thể tìm đường qua căn phòng 00:02:00.756 --> 00:02:03.408 hay không biết xử lý trong các tình huống, 00:02:03.408 --> 00:02:07.891 hoặc cảm giác ra sao trong bất kỳ quan hệ nào ở đời." 00:02:07.891 --> 00:02:08.991 Hay nói về thiên vị. 00:02:08.991 --> 00:02:11.358 Đôi khi chúng ta phân chia thế giới 00:02:11.358 --> 00:02:13.938 thành ta với họ, hay trong nhóm và ngoài nhóm 00:02:13.938 --> 00:02:15.200 đôi khi chúng ta làm như vậy 00:02:15.200 --> 00:02:16.920 chúng ta biết mình làm sai 00:02:16.920 --> 00:02:18.480 và chúng ta thấy cũng xấu hổ. 00:02:18.480 --> 00:02:19.740 Nhưng có những lúc, chúng ta thấy tự hào 00:02:19.740 --> 00:02:21.293 Chúng ta công khai thừa nhận điều đó. 00:02:21.293 --> 00:02:23.006 Ví dụ yêu thích của tôi về điều này 00:02:23.006 --> 00:02:24.458 là câu hỏi từ vị khán giả 00:02:24.458 --> 00:02:27.980 trong buổi tranh luận của Đảng Cộng Hòa trước vòng bầu cử cuối cùng 00:02:28.000 --> 00:02:30.447 (Video) Anderson Cooper: Xin mời câu hỏi, NOTE Paragraph 00:02:30.447 --> 00:02:33.999 từ khán phòng, về viện trợ nước ngoài? Mời bà. 00:02:33.999 --> 00:02:36.426 Khán giả: người dân Mỹ đang chịu khó khăn NOTE Paragraph 00:02:36.426 --> 00:02:39.046 trong chính nước mình ngay bây giờ 00:02:39.046 --> 00:02:41.453 Tại sao chúng ta tiếp tục gửi viện trợ 00:02:41.453 --> 00:02:43.131 cho các quốc gia khác 00:02:43.131 --> 00:02:46.997 khi chúng ta cần những trợ giúp đó cho chính mình? 00:02:46.997 --> 00:02:49.570 AC: Thống Đốc Perry, vấn đề này thế nào? NOTE Paragraph 00:02:49.570 --> 00:02:50.105 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:02:50.105 --> 00:02:52.682 Rick Perry: hoàn toàn, tôi nghĩ là nó ___ 00:02:52.682 --> 00:02:55.040 Paul Bloom: Mỗi người trên sân khấu NOTE Paragraph 00:02:55.040 --> 00:02:57.600 đều đồng ý với lập luận trong câu hỏi của bà ấy, 00:02:57.620 --> 00:03:00.041 nghĩa là: là người Mỹ, chúng ta nên quan tâm hơn 00:03:00.051 --> 00:03:01.726 đến người Mỹ hơn là đến những người khác 00:03:01.726 --> 00:03:04.296 Thực tế chung là người ta thường bị ảnh hưởng 00:03:04.296 --> 00:03:07.321 bởi cảm giác đoàn kết, trung thành, tự hào, ái quốc 00:03:07.321 --> 00:03:09.559 đối với đất nước hay dân tộc mình. 00:03:09.559 --> 00:03:12.725 Bất kể quan điểm chính trị, nhiều người thấy tự hào là người Mỹ 00:03:12.725 --> 00:03:15.090 và họ ưu ái nước Mỹ hơn các nước khác 00:03:15.090 --> 00:03:18.442 Công dân các nước khác cũng cảm thấy tương tự về dân tộc mình 00:03:18.442 --> 00:03:20.822 và chúng ta cũng cảm thấy như thế về sắc tộc của chúng ta. 00:03:20.822 --> 00:03:22.962 Nào, có thể vài bạn sẽ phản đối điều này. NOTE Paragraph 00:03:22.962 --> 00:03:24.712 Một số người có thể quá theo chủ nghĩa quốc tế 00:03:24.712 --> 00:03:26.653 nên bạn nghĩ rằng sắc tộc và dân tộc 00:03:26.653 --> 00:03:28.817 không nên có ảnh hưởng đạo đức nào 00:03:28.817 --> 00:03:31.270 Nhưng ngay cả những người thời lưu cũng công nhận rằng 00:03:31.270 --> 00:03:32.482 có sự lôi kéo 00:03:32.482 --> 00:03:34.896 về nhóm người trong phạm vi bạn bè và gia đình, 00:03:34.896 --> 00:03:37.357 hay những người mà bạn thân thiết 00:03:37.357 --> 00:03:38.728 vì chính bạn cũng có phân biệt 00:03:38.728 --> 00:03:40.839 giữa ta với họ 00:03:40.839 --> 00:03:43.064 Sự phân biệt này đủ tự nhiên NOTE Paragraph 00:03:43.064 --> 00:03:45.977 và đủ đạo đức, nhưng có thể chệch hướng 00:03:45.977 --> 00:03:48.001 đây là một phần của nghiên cứu 00:03:48.001 --> 00:03:50.560 do nhà tâm lý xã hội vĩ đại Henri Tajfel. 00:03:50.560 --> 00:03:52.999 Tajfel sinh ở Ba Lan vào năm 1919 00:03:52.999 --> 00:03:55.444 Ông rời sang Pháp học đại học, 00:03:55.444 --> 00:03:58.533 bởi vì ở Ba Lan, người Do Thái không thể học đại học 00:03:58.533 --> 00:04:00.818 Sau đó, ông nhập ngũ vào quân đội Pháp 00:04:00.818 --> 00:04:02.358 trong Chiến tranh Thế giới II 00:04:02.358 --> 00:04:03.741 Ông bị bắt và bị giam 00:04:03.741 --> 00:04:05.150 trong một trại tù binh 00:04:05.150 --> 00:04:07.451 Đó là thời gian khủng khiếp với ông, 00:04:07.451 --> 00:04:09.848 vì nếu bị phát hiện là người Do Thái, 00:04:09.848 --> 00:04:12.126 ông có thể bị chuyển đến trại tập trung, 00:04:12.126 --> 00:04:14.318 nơi ông chắc chắn không thể sống sót. 00:04:14.318 --> 00:04:16.380 Chiến tranh kết thúc, ông được thả 00:04:16.380 --> 00:04:18.857 hầu hết bạn bè và gia đình của ông đều chết. 00:04:18.857 --> 00:04:20.892 Ông tham gia vào các hoạt động khác nhau. 00:04:20.892 --> 00:04:22.259 Ông giúp đỡ trẻ em mồ côi trong chiến tranh. 00:04:22.259 --> 00:04:24.420 Tuy nhiên, từ lâu ông đã có sự quan tâm 00:04:24.420 --> 00:04:25.991 dành cho khoa học về định kiến, 00:04:25.991 --> 00:04:27.666 nên khi có một học bổng uy tín của Anh Quốc 00:04:27.666 --> 00:04:29.726 về định kiến được mở ra, ông đã đăng ký 00:04:29.726 --> 00:04:30.981 và ông đã dành được nó, 00:04:30.981 --> 00:04:33.258 sau đó, ông bắt đầu sự nghiệp ấn tượng của mình. 00:04:33.258 --> 00:04:35.588 Điểm khởi đầu sự nghiệp là sự thấu hiểu 00:04:35.588 --> 00:04:37.807 rằng cách mà hầu hết mọi người nghĩ 00:04:37.807 --> 00:04:40.257 về Holocaust - nạn diệt chủng người Do Thái - là sai lầm. 00:04:40.257 --> 00:04:42.723 Nhiều người, hầu hết lúc đó đều cho rằng, 00:04:42.723 --> 00:04:44.809 Holocaust là một kiểu đại diện cho 00:04:44.809 --> 00:04:47.660 một số sai lầm bi kịch của một bộ phận người Đức 00:04:47.660 --> 00:04:50.794 một số sự thoái hóa gen, một số cá nhân độc tài. 00:04:50.794 --> 00:04:53.178 Tajfel phản đối điều này. 00:04:53.178 --> 00:04:56.016 Ông cho rằng những gì chúng ta thấy ở Holocaust 00:04:56.016 --> 00:04:57.409 chỉ là sự cường điệu 00:04:57.409 --> 00:04:59.230 của quá trình tâm lý tự nhiên 00:04:59.230 --> 00:05:00.828 tồn tại trong mỗi chúng ta. 00:05:00.828 --> 00:05:04.569 Để khám phá điều này, ông tiến hành một loạt nghiên cứu kinh điển 00:05:04.569 --> 00:05:06.374 với các người Anh trưởng thành. 00:05:06.374 --> 00:05:09.078 trong một nghiên cứu của mình, ông đã 00:05:09.078 --> 00:05:10.607 đặt đủ các loại câu hỏi cho họ, 00:05:10.607 --> 00:05:12.409 sau đó, dựa vào câu trả lời của họ, ông nói 00:05:12.409 --> 00:05:14.383 "Tôi đã xem xét các câu trả lời, và dựa vào đó, 00:05:14.383 --> 00:05:16.140 tôi xác định rằng bạn hoặc là" - 00:05:16.140 --> 00:05:17.847 ông nói với một nửa trong số họ - 00:05:17.847 --> 00:05:20.603 ''một người yêu Kadinsky, bạn yêu tác phẩm của Kadinsky. 00:05:20.603 --> 00:05:23.610 hoặc là một người yêu Klee, bạn yêu tác phẩm của Klee." 00:05:23.610 --> 00:05:25.138 Điều này hoàn toàn không có thật. 00:05:25.138 --> 00:05:28.164 Các câu trả lời không có gì liên quan đến Kadinsky hay Klee cả. 00:05:28.164 --> 00:05:30.892 Họ có lẽ chưa bao giờ nghe nói đến những nghệ sĩ này. 00:05:30.892 --> 00:05:32.952 Tajfel chỉ ngẫu hứng chia họ ra như vậy. 00:05:32.952 --> 00:05:36.313 Nhưng ông khám phá ra rằng các mục phân loại là quan trọng, 00:05:36.313 --> 00:05:39.434 Vì vậy khi sau đó ông đưa cho các đối tượng nghiên cứu tiền 00:05:39.434 --> 00:05:40.740 họ thích đưa tiền đó 00:05:40.740 --> 00:05:42.570 cho các thành viên trong nhóm của họ 00:05:42.570 --> 00:05:44.773 hơn là cho thành viên trong nhóm khác. 00:05:44.773 --> 00:05:47.170 Tệ hơn nữa, điều họ thực sự thích thú nhất là 00:05:47.170 --> 00:05:48.576 đặt ra những khác biệt 00:05:48.576 --> 00:05:50.412 giữa nhóm họ và các nhóm khác, 00:05:50.412 --> 00:05:52.680 vì thế họ dành hết tiền cho nhóm mình 00:05:52.680 --> 00:05:57.118 nếu nhờ vậy họ cho nhóm khác ít tiền hơn. NOTE Paragraph 00:05:57.118 --> 00:06:00.056 Sự thiên vị được thể hiện từ khi còn nhỏ. 00:06:00.056 --> 00:06:02.626 Bạn đồng nghiệp và là vợ tôi, Karen Wynn, ở đại học Yale 00:06:02.626 --> 00:06:04.727 đã làm một loạt nghiên cứu với trẻ em 00:06:04.727 --> 00:06:06.949 cô ấy đã đưa cho các em những con thú bông, 00:06:06.949 --> 00:06:09.394 và các con thú bông có sự ưu tiên với đồ ăn 00:06:09.394 --> 00:06:11.836 Một trong những con thú bông có thể thích đậu xanh, 00:06:11.836 --> 00:06:13.541 Con khác có thể thích bánh quy giòn. 00:06:13.541 --> 00:06:16.250 Họ thí nghiệm với các em bé có sự ưu tiên với đồ ăn 00:06:16.250 --> 00:06:18.850 các em bé thông thường thích bánh quy giòn hơn. 00:06:18.850 --> 00:06:20.972 Nhưng vấn đề là điều đó có ảnh hưởng 00:06:20.972 --> 00:06:24.998 đến cách các em đối xử với thú bông không? Nó có ảnh hưởng rất nhiều. 00:06:24.998 --> 00:06:26.967 Các bé có xu hướng thích thú bông 00:06:26.967 --> 00:06:28.756 có cùng sở thích ăn uống với mình, 00:06:28.756 --> 00:06:31.312 tệ hơn nữa, các bé thích những thú bông 00:06:31.312 --> 00:06:34.797 trừng trị các thú bông khác vì có sở thích ăn uống khác. 00:06:34.797 --> 00:06:37.604 (Cười) NOTE Paragraph 00:06:37.604 --> 00:06:40.436 Chúng ta luôn thấy tâm lý trong và ngoài nhóm. 00:06:40.436 --> 00:06:42.900 Chúng ta thấy trong mâu thuẫn chính trị 00:06:42.900 --> 00:06:45.074 giữa các nhóm có hệ tư tưởng khác biệt. 00:06:45.074 --> 00:06:48.670 Chúng ta thấy trong các trường hợp cực đoan của chiến tranh, 00:06:48.670 --> 00:06:51.827 khi nhóm ngoại không chỉ nhận được ít hơn 00:06:51.827 --> 00:06:53.335 mà còn bị đối xử vô nhân đạo, 00:06:53.335 --> 00:06:55.985 như quan điểm của Nazi cho người Do Thái 00:06:55.985 --> 00:06:57.440 là sâu bọ, chấy rận, 00:06:57.440 --> 00:07:01.196 hay quan điểm của người Mỹ coi người Nhật là chuột cống. NOTE Paragraph 00:07:01.196 --> 00:07:03.550 Định kiến cũng có thể bị méo mó. 00:07:03.550 --> 00:07:06.251 Thường thì chúng có lý và hữu ích, 00:07:06.251 --> 00:07:08.355 nhưng đôi khi chúng lại vô lý 00:07:08.355 --> 00:07:10.251 chúng đưa ra các câu trả lời sai 00:07:10.251 --> 00:07:11.478 và những lúc khác 00:07:11.478 --> 00:07:13.963 dẫn đến những hậu quả vô đạo đức. 00:07:13.963 --> 00:07:16.381 Trường hợp được nghiên cứu nhiều nhất 00:07:16.381 --> 00:07:17.448 là vấn đề chủng tộc. 00:07:17.448 --> 00:07:19.175 Có một nghiên cứu hấp dẫn 00:07:19.175 --> 00:07:20.929 trước cuộc bầu cử năm 2008 00:07:20.929 --> 00:07:23.955 trong đó các nhà tâm lý xã hội tìm hiểu khía cạnh 00:07:23.955 --> 00:07:27.397 điều gì làm cho các ứng viên được liên kết với nước Mỹ, 00:07:27.397 --> 00:07:31.002 tựa như sự liên tưởng vô thức với lá cờ Mỹ. 00:07:31.002 --> 00:07:32.358 Một trong các nghiên cứu so sánh 00:07:32.358 --> 00:07:34.372 Obama và McCain, và họ thấy rằng McCain 00:07:34.372 --> 00:07:37.766 được cho là Mỹ hơn Obama, 00:07:37.766 --> 00:07:40.339 Ở một chừng mực nào đó, người ta không ngạc nhiên nghe điều này 00:07:40.339 --> 00:07:42.257 McCain là anh hùng chiến tranh nổi tiếng, 00:07:42.257 --> 00:07:43.916 và nhiều người dứt khoát nói rằng 00:07:43.916 --> 00:07:46.616 ông ấy "Mỹ hoá" hơn Obama. 00:07:46.616 --> 00:07:48.553 Nhưng họ cũng so sánh Obama 00:07:48.553 --> 00:07:51.069 với Thủ tướng Anh Tony Blair, 00:07:51.069 --> 00:07:53.330 và họ tìm ra rằng Blair cũng được cho là 00:07:53.330 --> 00:07:55.837 "Mỹ hoá" hơn Obama, 00:07:55.837 --> 00:07:57.910 ngay cả khi các đối tượng rõ ràng hiểu rằng 00:07:57.910 --> 00:08:00.900 ông ấy không phải là người Mỹ. 00:08:00.900 --> 00:08:02.324 Họ đã trả lời, tất nhiên, 00:08:02.324 --> 00:08:05.375 là vì màu da của ông ấy. NOTE Paragraph 00:08:05.375 --> 00:08:07.426 ĐỊnh kiến và sự thiên vị 00:08:07.426 --> 00:08:09.076 có những hậu quả hiện thực, 00:08:09.076 --> 00:08:12.008 tinh tế và hết sức quan trọng. 00:08:12.008 --> 00:08:14.710 Trong một nghiên cứu gần đây, các nhà nghiên cứu 00:08:14.710 --> 00:08:17.539 cho một quảng cáo lên eBay bán thẻ bóng chày 00:08:17.539 --> 00:08:20.413 Một số thẻ được cầm bởi người da trắng 00:08:20.413 --> 00:08:21.631 số khác do người da đen cầm 00:08:21.631 --> 00:08:23.210 Chúng đều cùng là một loại thẻ. 00:08:23.210 --> 00:08:24.454 Những thẻ do người da đen cầm 00:08:24.454 --> 00:08:26.521 được trả giá ít hơn đáng kể 00:08:26.521 --> 00:08:29.005 so với những thẻ người da trắng cầm. 00:08:29.005 --> 00:08:31.367 Trong một nghiên cứu tiến hành tại Stanford, 00:08:31.367 --> 00:08:35.597 các nhà tâm lý nghên cứu các trường hợp của người 00:08:35.597 --> 00:08:39.166 bị kết án do giết chết một người da trắng. 00:08:39.166 --> 00:08:41.970 Kết quả là, các thông tin như nhau 00:08:41.970 --> 00:08:44.340 bạn có rất nhiều khả năng sẽ bị hành hình 00:08:44.340 --> 00:08:46.117 nếu bạn trông giống người đàn ông bên phải 00:08:46.117 --> 00:08:48.090 hơn người đàn ông bên trái, 00:08:48.090 --> 00:08:50.119 nguyên nhân chủ yếu là vì 00:08:50.119 --> 00:08:52.653 người bên phải trông giống hơn với nguyên mẫu người da đen, 00:08:52.653 --> 00:08:55.283 với nguyên mẫu người Mỹ gốc Phi, 00:08:55.283 --> 00:08:57.332 và điều đó ảnh hưởng đến phán quyết của người ta 00:08:57.332 --> 00:08:59.103 về việc nên làm gì với anh ta. NOTE Paragraph 00:08:59.103 --> 00:09:00.650 Bây giờ chúng ta đã hiểu về nó, 00:09:00.650 --> 00:09:02.307 vậy chúng ta đối phó ra sao? 00:09:02.307 --> 00:09:03.929 Có một vài con đường. 00:09:03.929 --> 00:09:05.363 Một cách là giáo dục 00:09:05.363 --> 00:09:07.409 về phản ứng tâm lý 00:09:07.409 --> 00:09:09.542 về sự cảm thông, 00:09:09.542 --> 00:09:11.415 mà chúng ta thường làm qua các câu chuyện. 00:09:11.415 --> 00:09:13.980 Nếu bạn là một vị phụ huynh cởi mở 00:09:13.980 --> 00:09:15.852 bạn muốn khuyến khích con cái 00:09:15.852 --> 00:09:18.226 tin vào các tiêu chuẩn của gia đình phi truyền thống, 00:09:18.226 --> 00:09:20.499 bạn có thể cho con xem sách như thế này. [''Heather có hai mẹ''] 00:09:20.499 --> 00:09:22.225 Nếu bạn là người bảo thủ và quan điểm khác, 00:09:22.225 --> 00:09:24.156 bạn có thể cho con bạn xem sách như thế này. 00:09:24.156 --> 00:09:25.905 (Cười) [''Cứu! Mẹ ơi! Có người Tự do ở dưới giường con!''] 00:09:25.905 --> 00:09:29.241 Nói chung, các câu chuyện có thể biến đổi 00:09:29.241 --> 00:09:31.473 những người xa lạ vô danh thành những người quan trọng, 00:09:31.473 --> 00:09:34.158 và ý nghĩ chúng ta quan tâm đến người khác 00:09:34.158 --> 00:09:35.860 khi chúng ta tập trung vào họ với tư cách là những cá nhân 00:09:35.860 --> 00:09:38.139 là điều đã được chứng minh qua suốt lịch sử 00:09:38.139 --> 00:09:40.722 Stalin có thể đã nói 00:09:40.722 --> 00:09:42.339 ''Một cái chết là một bi kịch, 00:09:42.339 --> 00:09:44.379 triệu cái chết là một thống kê'' 00:09:44.379 --> 00:09:45.830 Mẹ Teresa đã nói 00:09:45.830 --> 00:09:47.371 ''Nếu tôi nhìn vào đám đông, tôi sẽ không thể hành động. 00:09:47.371 --> 00:09:49.696 Nếu tôi nhìn vào cá thể, thì tôi có thể.'' 00:09:49.696 --> 00:09:51.766 Các nhà tâm lý đã nghiên cứu điều này. 00:09:51.766 --> 00:09:53.067 Ví dụ, trong một nghiên cứu 00:09:53.067 --> 00:09:55.850 người ta nhận được một danh sách về vấn đề của một khủng hoảng, 00:09:55.850 --> 00:10:00.106 để xem họ sẽ đóng góp tới mức nào 00:10:00.106 --> 00:10:01.690 để giải quyết vấn đề đó, 00:10:01.690 --> 00:10:03.527 một nhóm khác không nhận được thông tin nào 00:10:03.527 --> 00:10:05.625 nhưng họ được cho biết về một cá nhân 00:10:05.625 --> 00:10:08.065 với tên tuổi và nhận dạng, 00:10:08.065 --> 00:10:11.284 Kết quả là họ đóng góp nhiều hơn. 00:10:11.284 --> 00:10:13.145 Tôi nghĩ không có gì bí mật ở đây cả 00:10:13.145 --> 00:10:15.256 với những người tham gia hoạt động từ thiện. 00:10:15.256 --> 00:10:17.904 Người ta thường không dồn cho mọi người 00:10:17.904 --> 00:10:19.227 những thông tin và số liệu. 00:10:19.227 --> 00:10:20.249 Mà bạn cho họ xem những khuôn mặt, 00:10:20.249 --> 00:10:21.985 bạn giới thiệu con người với họ. 00:10:21.985 --> 00:10:25.212 Có thể là bằng cách mở rộng sự cảm thông tới 00:10:25.212 --> 00:10:27.183 một cá nhân, có thể họ sẽ mở rộng 00:10:27.183 --> 00:10:30.061 tới cộng đồng của cá nhân đó. NOTE Paragraph 00:10:30.061 --> 00:10:32.527 Đây là Harriet Beecher Stowe. 00:10:32.527 --> 00:10:34.970 Câu chuyện, có lẽ chỉ là giai thoại, 00:10:34.970 --> 00:10:37.044 rằng Tổng thống Lincoln mời cô ấy 00:10:37.044 --> 00:10:39.042 tới Nhà Trắng vào giữa cuộc Nội chiến 00:10:39.042 --> 00:10:40.626 và nói với cô ấy rằng, 00:10:40.626 --> 00:10:43.290 ''Cô là cô gái nhỏ bé đã bắt đầu cuộc chiến lớn lao này." 00:10:43.290 --> 00:10:45.175 Ông nói về cuốn ''Túp lều bác Tôm'' 00:10:45.175 --> 00:10:47.706 "Túp lều bác Tôm" không phải là một cuốn sách tuyệt tác về triết học 00:10:47.706 --> 00:10:50.850 về thần học hay kể cả của văn học, 00:10:50.850 --> 00:10:53.365 nhưng nó đã làm được một điều to lớn 00:10:53.365 --> 00:10:55.863 là giúp cho người ta đặt mình vào hoàn cảnh 00:10:55.863 --> 00:10:58.196 của những người mà họ không bao giờ muốn rơi vào 00:10:58.196 --> 00:11:00.598 hoàn cảnh của những người nô lệ. 00:11:00.598 --> 00:11:02.379 Đó có thể là một chất xúc tác 00:11:02.379 --> 00:11:03.983 cho sự thay đổi lớn lao của xã hội. NOTE Paragraph 00:11:03.983 --> 00:11:06.345 Mới gần đây, hãy nhìn vào nước Mỹ 00:11:06.345 --> 00:11:09.414 trong vài thập kỷ qua 00:11:09.414 --> 00:11:12.563 có một vài lý do để tin rằng những show như "The Cosby Show'' 00:11:12.563 --> 00:11:15.251 đã thay đổi căn bản thái độ của người Mỹ với người Mỹ gốc Phi, 00:11:15.251 --> 00:11:18.234 trong khi những show như ''Will và Grace'' hay ''Gia đình hiện đại'' 00:11:18.234 --> 00:11:19.597 thay đổi thái độ của người Mỹ 00:11:19.597 --> 00:11:20.897 đối với người đồng tính nam và nữ. 00:11:20.897 --> 00:11:23.352 Không phải là cường điệu khi nói rằng 00:11:23.352 --> 00:11:26.013 chất xúc tác chính ở Mỹ cho sự thay đổi đạo đức 00:11:26.013 --> 00:11:28.906 là một vở hài kịch của tình huống. NOTE Paragraph 00:11:28.906 --> 00:11:30.322 Nó không chỉ là vấn đề của cảm xúc, 00:11:30.322 --> 00:11:31.598 Tôi muốn kết thúc bằng lời kêu gọi 00:11:31.598 --> 00:11:33.833 sử dụng sức mạnh của lý trí. 00:11:33.833 --> 00:11:35.989 Ở một vài điểm trong cuốn sách tuyệt vời 00:11:35.989 --> 00:11:38.462 ''Những Thiên thần thánh thiện của bản tính chúng ta'', 00:11:38.462 --> 00:11:39.228 Steven Pinker chỉ ra 00:11:39.228 --> 00:11:41.810 Kinh Cựu Ước nói hãy yêu thương người lân cận của bạn, 00:11:41.810 --> 00:11:44.532 còn Kinh Tân Ước nói, hãy yêu thương kẻ thù của bạn. 00:11:44.532 --> 00:11:47.218 nhưng tôi không yêu thương ai trong số đó cả, thật sự không, 00:11:47.218 --> 00:11:48.885 tuy nhiên tôi cũng chẳng muốn giết chết họ. 00:11:48.885 --> 00:11:50.751 Tôi biết tôi có nghĩa vụ của tôi với họ, 00:11:50.751 --> 00:11:54.221 đạo đức của tôi có thiện cảm với họ, niềm tin đạo đức của tôi 00:11:54.221 --> 00:11:55.934 định hướng cách ứng xử của tôi với họ, 00:11:55.934 --> 00:11:57.981 nhưng đó không phải xuất phát từ tình yêu. 00:11:57.981 --> 00:11:59.920 Nền tảng của điều đó l à sự thấu hiểu về quyền con người, 00:11:59.920 --> 00:12:02.143 tin rằng cuộc sống của họ có giá trị với họ 00:12:02.143 --> 00:12:04.499 giống như cuộc sống của tôi đối với tôi, 00:12:04.499 --> 00:12:06.431 để bổ sung cho điều này, ông đã kể một câu chuyện 00:12:06.431 --> 00:12:08.279 bởi nhà triết học vĩ đại Adam Smith 00:12:08.279 --> 00:12:09.965 và tôi cũng muốn kể câu chuyện này, 00:12:09.965 --> 00:12:11.261 nhưng tôi sẽ điều chỉnh một chút 00:12:11.261 --> 00:12:12.939 cho hợp với thời hiện đại. NOTE Paragraph 00:12:12.939 --> 00:12:14.840 Adam Smith yêu cầu bạn phải tưởng tượng đến 00:12:14.840 --> 00:12:16.741 cái chết của hàng nghìn người 00:12:16.741 --> 00:12:18.781 và tưởng tượng hàng nghìn người đó 00:12:18.781 --> 00:12:21.020 ở một nước không quen thuộc với bạn. 00:12:21.020 --> 00:12:24.574 Nó có thể là Trung Quốc hay Ấn Độ hoặc một nước ở châu Phi. 00:12:24.574 --> 00:12:27.058 Smith nói bạn sẽ phản ứng thế nào? 00:12:27.058 --> 00:12:29.365 Và bạn có thể nói, điều đó quả là tồi tệ, 00:12:29.365 --> 00:12:31.241 và bạn tiếp tục cuộc sống của mình. 00:12:31.241 --> 00:12:33.460 Nếu bạn mở Thời báo New York trên mạng hay gì khác, 00:12:33.460 --> 00:12:36.420 bạn thấy, trong thực tế, điều này vốn luôn diễn ra, 00:12:36.420 --> 00:12:37.941 chúng ta vẫn tiếp tục cuộc sống của mình. 00:12:37.941 --> 00:12:40.135 Tuy nhiên, thay vì đó, Smith nói 00:12:40.135 --> 00:12:41.389 bạn được biết rằng ngày mai 00:12:41.389 --> 00:12:43.928 ngón tay út của bạn sẽ bị chặt đứt. 00:12:43.928 --> 00:12:46.097 Smith chỉ ra nó sẽ là vấn đề lớn. 00:12:46.097 --> 00:12:47.508 Bạn có thể mất ngủ đêm đó 00:12:47.508 --> 00:12:48.861 lo lắng nghĩ đến việc ấy. 00:12:48.861 --> 00:12:50.880 Thế thì nó đặt ra một câu hỏi: 00:12:50.880 --> 00:12:53.346 Liệu bạn có hy sinh hàng nghìn người 00:12:53.346 --> 00:12:55.315 để cứu ngón tay út của bạn không? 00:12:55.315 --> 00:12:57.633 Giờ thì cứ âm thầm trả lời trong đầu nhé, 00:12:57.633 --> 00:13:00.552 Smith cho thấy rằng , hoàn toàn không, 00:13:00.552 --> 00:13:02.244 thật là khủng khiếp. 00:13:02.244 --> 00:13:04.275 Và một vấn đề nữa 00:13:04.275 --> 00:13:05.649 như cách Smith đưa ra 00:13:05.649 --> 00:13:07.867 ''Khi cảm giác thụ động của chúng ta hầu như luôn luôn 00:13:07.867 --> 00:13:09.315 là ti tiện và ích kỷ, 00:13:09.315 --> 00:13:10.780 làm sao các nguyên tắc chủ động của chúng ta 00:13:10.780 --> 00:13:13.313 lại hào hiệp và cao quý đến vậy?'' 00:13:13.313 --> 00:13:15.363 Câu trả lời của Smith là ''Đó là lý trí 00:13:15.363 --> 00:13:17.138 nguyên tắc và lương tâm, 00:13:17.138 --> 00:13:18.679 Điều này kêu gọi chúng ta 00:13:18.679 --> 00:13:22.104 với một tiếng gọi có khả năng làm kinh ngạc sự tự tin quá mức của đam mê, 00:13:22.104 --> 00:13:23.781 chúng ta chỉ là một trong vô số, 00:13:23.781 --> 00:13:26.222 bình đẳng như bất kỳ ai khác.'' NOTE Paragraph 00:13:26.222 --> 00:13:28.347 Phần cuối này là cái thường được gọi 00:13:28.347 --> 00:13:31.555 là nguyên tắc của sự công bằng. 00:13:31.555 --> 00:13:34.184 Nguyên tắc này được thể hiện rõ ràng 00:13:34.184 --> 00:13:35.931 qua tất cả tôn giáo trên thế giới, 00:13:35.951 --> 00:13:38.209 trong tất cả hình thức khác nhau của các nguyên tắc vàng 00:13:38.209 --> 00:13:40.663 và tất cả luân lý đạo đức của thế giới, 00:13:40.663 --> 00:13:42.450 tuy có khác nhau theo nhiều cách thức 00:13:42.450 --> 00:13:46.054 nhưng cùng chia sẻ một tiền đề rằng chúng ta nên đánh giá đạo đức 00:13:46.054 --> 00:13:48.239 như một kiểu quan điểm về sự công bằng. NOTE Paragraph 00:13:48.239 --> 00:13:50.291 Diễn đạt hay nhất quan điểm này 00:13:50.291 --> 00:13:52.856 với tôi, thật sự không phải bởi nhà thần học hay triết học 00:13:52.856 --> 00:13:54.213 mà là từ Humphrey Bogart 00:13:54.213 --> 00:13:55.760 trong phần cuối phim ''Casablanca'' 00:13:55.760 --> 00:13:58.836 Anh ta nói với người tình 00:13:58.836 --> 00:14:00.036 rằng họ phải chia ly 00:14:00.036 --> 00:14:02.179 cho những điều tốt đẹp cao cả, 00:14:02.179 --> 00:14:04.663 và anh nói với cô, tôi sẽ không nhại giọng anh ấy 00:14:04.663 --> 00:14:06.315 rằng ''Chẳng khó để nhận ra ' 00:14:06.315 --> 00:14:08.164 vấn đề của ba con người nhỏ bé 00:14:08.164 --> 00:14:11.285 đừng góp thêm vào bể khổ của thế giới cuồng điên này'' NOTE Paragraph 00:14:11.285 --> 00:14:13.665 Lý trí sẽ giúp chúng ta chế ngự cảm xúc 00:14:13.665 --> 00:14:15.381 Lý trí thúc đẩy chúng ta 00:14:15.381 --> 00:14:16.602 mở rộng lòng cảm thông 00:14:16.602 --> 00:14:18.929 thôi thúc chúng ta viết một cuốn truyện như ''Túp lều Bác Tôm,'' 00:14:18.929 --> 00:14:20.652 hay đọc một cuốn truyện như vậy. 00:14:20.652 --> 00:14:23.346 lý trí còn giúp ta sáng tạo ra 00:14:23.346 --> 00:14:25.308 các phong tục, điều cấm kỵ và luật pháp 00:14:25.308 --> 00:14:27.118 những thứ sẽ kiềm chế chúng ta 00:14:27.118 --> 00:14:28.794 khỏi những hành động bốc đồng 00:14:28.794 --> 00:14:30.383 khi, như những kẻ có lý trí, cảm thấy là 00:14:30.383 --> 00:14:31.778 chúng ta nên kiềm chế. 00:14:31.778 --> 00:14:33.651 Đó chính là Hiến pháp. 00:14:33.651 --> 00:14:36.712 Hiến pháp là cái được thiết lập từ trong quá khứ 00:14:36.712 --> 00:14:38.919 được áp dụng trong hiện tại, 00:14:38.919 --> 00:14:41.094 nó chính là cái tuyên bố 00:14:41.094 --> 00:14:43.371 bất kể chúng ta có thể bỏ phiếu tái bầu 00:14:43.371 --> 00:14:44.304 một vị tổng thổng yêu thích cho nhiệm kỳ thứ ba 00:14:44.304 --> 00:14:46.839 hay bất kể người Mỹ da trắng muốn chọn 00:14:46.839 --> 00:14:49.347 duy trì chế độ nô lệ, điều đó là không thể được. 00:14:49.347 --> 00:14:51.343 Chúng ta giới hạn bản thân mình. NOTE Paragraph 00:14:51.343 --> 00:14:53.800 Và chúng ta ràng buộc bản thân theo cách khác nữa. 00:14:53.800 --> 00:14:56.848 Chúng ta biết khi phải lựa chọn ai đó 00:14:56.848 --> 00:14:59.799 cho một công việc, một phần thưởng 00:14:59.799 --> 00:15:02.757 chúng ta rất thiên vị bởi chủng tộc 00:15:02.757 --> 00:15:04.260 chúng ta thiên vị bởi giới tính, 00:15:04.260 --> 00:15:05.993 bởi sự hấp dẫn của người đó, 00:15:05.993 --> 00:15:09.528 và đôi khi, chúng ta nói ''Thế đấy, kiểu nó phải thế'' 00:15:09.528 --> 00:15:11.369 Nhưng lúc khác chúng ta thấy ''Đó là sai lầm" 00:15:11.369 --> 00:15:13.186 Vì thế để chiến đấu với nó, 00:15:13.186 --> 00:15:15.225 chúng ta không chỉ phải cố gắng hơn 00:15:15.225 --> 00:15:18.426 mà chúng ta còn phải tạo nên các tình huống 00:15:18.426 --> 00:15:21.727 trong đó các nguồn thông tin không thể làm chúng ta thiên vị 00:15:21.727 --> 00:15:23.146 Điều đó giải thích tại sao 00:15:23.146 --> 00:15:25.621 nhiều nhạc sỹ dàn nhạc giao hưởng đứng sau cánh gà, 00:15:25.621 --> 00:15:27.296 vì thế thông tin duy nhất mà họ có 00:15:27.296 --> 00:15:29.810 là thông tin mà họ cho là quan trọng. 00:15:29.810 --> 00:15:31.936 Tôi nghĩ rằng định kiến và thiên vị 00:15:31.936 --> 00:15:35.180 biểu hiện tính hai mặt căn bản của bản tính con người. 00:15:35.180 --> 00:15:39.496 Chúng ta có trực giác, bản năng, cảm xúc, 00:15:39.496 --> 00:15:41.657 và chúng tác động lên phán xét và hành động của chúng ta 00:15:41.657 --> 00:15:43.988 kể cả tốt và xấu, 00:15:43.988 --> 00:15:47.610 nhưng chúng ta cũng có khả năng cân nhắc hợp lý 00:15:47.610 --> 00:15:49.045 và hoạch định thông minh, 00:15:49.045 --> 00:15:51.862 chúng ta có thể sử dụng điều này, trong một vài trường hợp, 00:15:51.862 --> 00:15:53.805 để thôi thúc và nuôi dưỡng cảm xúc của chúng ta, 00:15:53.805 --> 00:15:56.573 hoặc để kiềm chế, trong những trường hợp khác. 00:15:56.573 --> 00:15:57.807 Và đó chính là cách 00:15:57.807 --> 00:16:00.574 lý trí giúp chúng ta xây một thế giới tốt đẹp hơn. NOTE Paragraph 00:16:00.574 --> 00:16:02.918 Xin cảm ơn. NOTE Paragraph 00:16:02.918 --> 00:16:06.623 (Vỗ tay)