1 00:00:00,490 --> 00:00:03,156 Xin chào. 2 00:00:03,156 --> 00:00:05,080 Tôi là Simone. 3 00:00:05,080 --> 00:00:08,530 Bạn biết khi người ta hay nói rằng nếu thấy lo lắng trên sân khấu, 4 00:00:08,530 --> 00:00:11,196 hãy tưởng tượng khán giả đang khỏa thân phải không? 5 00:00:11,196 --> 00:00:14,160 Như thể nó sẽ giúp bạn cảm thấy tốt hơn. 6 00:00:14,160 --> 00:00:16,050 Nhưng tôi cho rằng 7 00:00:16,050 --> 00:00:20,980 tưởng tượng tất cả các bạn khỏa thân vào năm 2018 là rất sai và kì lạ. 8 00:00:20,980 --> 00:00:24,250 Chúng ta đang nỗ lực vượt qua những thứ như thế, 9 00:00:24,250 --> 00:00:26,896 nên ta cần một phương pháp mới để đối mặt 10 00:00:26,900 --> 00:00:29,096 với nỗi lo khi đứng trên sân khấu. 11 00:00:29,096 --> 00:00:31,536 Và tôi đã nhận ra thứ mà mình rất thích 12 00:00:31,536 --> 00:00:35,250 là có thể nhìn bạn nhiều như bạn nhìn tôi -- 13 00:00:35,250 --> 00:00:37,766 chỉ "san bằng tỉ số". 14 00:00:37,766 --> 00:00:40,490 Vậy nên, nếu tôi có nhiều nhãn cầu hơn, 15 00:00:40,490 --> 00:00:43,260 chúng ta đều sẽ rất thoải mái, đúng không? 16 00:00:43,260 --> 00:00:47,256 Thế nên trong khi chuẩn bị cho bài nói này tôi đã tự làm cho mình một cái áo. 17 00:00:47,256 --> 00:00:52,470 (Tiếng lộp độp) 18 00:00:52,470 --> 00:00:57,550 (Tiếng cười) 19 00:00:57,550 --> 00:01:00,760 Đó là những con mắt đồ chơi. 20 00:01:00,760 --> 00:01:02,966 Nó ngốn của tôi 14 giờ 21 00:01:02,966 --> 00:01:06,500 và 227 mắt bóng để làm cái áo này. 22 00:01:06,500 --> 00:01:09,680 Và việc có thể nhìn các bạn nhiều như các bạn nhìn tôi, 23 00:01:09,680 --> 00:01:12,120 thật ra, chỉ là một nửa lí do để tôi làm ra nó. 24 00:01:12,120 --> 00:01:14,256 Một nửa còn lại là để làm việc này. 25 00:01:14,256 --> 00:01:15,510 (Tiếng lộp độp) 26 00:01:15,510 --> 00:01:16,986 (Tiếng cười) 27 00:01:16,986 --> 00:01:18,956 Tôi làm rất nhiều thứ thế này. 28 00:01:18,956 --> 00:01:22,320 Tôi nhìn thấy vấn đề và nghĩ một vài cách giải quyết cho nó. 29 00:01:22,320 --> 00:01:24,296 Ví dụ như đánh răng. 30 00:01:24,296 --> 00:01:27,246 Việc chúng ta phải làm, rất nhạt nhẽo, 31 00:01:27,246 --> 00:01:29,476 và không ai thật sự thích nó cả. 32 00:01:29,476 --> 00:01:31,776 Nếu như có khán giả nhí nào ở đây, 33 00:01:31,776 --> 00:01:34,486 các em sẽ gào lên: " Đúng rồi". 34 00:01:34,486 --> 00:01:39,510 Nếu bạn có một cái máy làm việc đó cho mình thì sao ? 35 00:01:42,800 --> 00:01:46,830 (Tiếng cười) 36 00:01:46,830 --> 00:01:50,040 Tôi gọi nó là ... 37 00:01:50,040 --> 00:01:53,100 Tôi gọi nó : "Nón bảo hiểm chải răng". 38 00:01:53,100 --> 00:01:57,480 (Tiếng cười) 39 00:01:57,480 --> 00:02:00,316 (Tiếng cánh tay robot) 40 00:02:00,316 --> 00:02:03,120 (Tiếng cười) 41 00:02:03,120 --> 00:02:07,016 (Tiếng vỗ tay) 42 00:02:07,016 --> 00:02:11,566 Vậy nên nón bảo hiểm chải răng không được nha sĩ nào khuyên dùng, 43 00:02:11,566 --> 00:02:15,736 và chắc chắn không thể cách mạng hóa giới nha khoa, 44 00:02:15,760 --> 00:02:18,920 nhưng nó thay đổi cuộc đời tôi hoàn toàn. 45 00:02:18,920 --> 00:02:22,360 Bởi tôi hoàn thành cái máy này ba năm trước 46 00:02:22,360 --> 00:02:23,940 và sau khi làm xong, 47 00:02:23,940 --> 00:02:26,630 tôi vào phòng khách, đặt máy quay, 48 00:02:26,630 --> 00:02:29,560 và ghi lại một đoạn phim bảy giây cảnh nó hoạt động. 49 00:02:29,560 --> 00:02:30,780 Cho đến lúc này, 50 00:02:30,780 --> 00:02:33,810 đó chính là chuẩn mực của cổ tích thời hiện đại 51 00:02:33,810 --> 00:02:36,376 về một cô gái đã đăng nó lên Internet, 52 00:02:36,376 --> 00:02:38,836 Internet biến cô thành tâm điểm, 53 00:02:38,836 --> 00:02:41,570 hàng nghìn người đàn ông vào phần bình luận 54 00:02:41,570 --> 00:02:43,260 để cầu hôn cô -- 55 00:02:43,260 --> 00:02:44,320 (Tiếng cười) 56 00:02:44,320 --> 00:02:46,900 Cô đã phớt lờ tất cả, lập ra một kênh Youtube 57 00:02:46,900 --> 00:02:49,150 và tiếp tục chế tạo robot. 58 00:02:49,150 --> 00:02:53,116 Kể từ ấy, tôi đã tìm ra thứ thích hợp cho bản thân trên Internet 59 00:02:53,116 --> 00:02:55,606 một nhà phát minh của những máy móc vô dụng, 60 00:02:55,606 --> 00:02:57,556 bởi ta đều biết, 61 00:02:57,556 --> 00:03:00,840 cách dễ nhất để đứng đầu trong lĩnh vực của bạn 62 00:03:00,840 --> 00:03:03,096 chính là chọn một lĩnh vực siêu nhỏ. 63 00:03:03,096 --> 00:03:05,110 (Tiếng cười) 64 00:03:05,110 --> 00:03:09,600 (Tiếng vỗ tay) 65 00:03:09,600 --> 00:03:12,510 Vậy nên, tôi tạo một kênh Youtube về máy móc của mình, 66 00:03:12,510 --> 00:03:15,746 và làm những việc như cắt tóc bằng máy bay không người lái -- 67 00:03:15,746 --> 00:03:17,376 (Tiếng ù) 68 00:03:17,376 --> 00:03:19,866 (Tiếng cười) 69 00:03:19,866 --> 00:03:20,840 (Tiếng máy bay rơi) 70 00:03:20,840 --> 00:03:22,366 (Tiếng cười) 71 00:03:22,366 --> 00:03:23,526 (Tiếng ù) 72 00:03:23,526 --> 00:03:25,366 (Tiếng cười) 73 00:03:25,366 --> 00:03:27,536 (Tiếng vỗ tay) 74 00:03:27,536 --> 00:03:30,150 Cho đến chiếc máy đánh thức vào buổi sáng -- 75 00:03:30,150 --> 00:03:32,606 (Tiếng máy báo thức) 76 00:03:32,606 --> 00:03:36,900 (Tiếng cười) 77 00:03:36,900 --> 00:03:39,066 (Tiếng video) Đau! 78 00:03:39,066 --> 00:03:41,676 Chiếc máy giúp tôi gọt rau củ. 79 00:03:41,676 --> 00:03:44,830 (Tiếng dao) 80 00:03:44,830 --> 00:03:46,410 Tôi không phải là một kĩ sư. 81 00:03:46,410 --> 00:03:48,906 Tôi không học kỹ thuật ở trường. 82 00:03:48,906 --> 00:03:52,400 Nhưng tôi là một sinh viên có tham vọng cực kì lớn. 83 00:03:52,400 --> 00:03:55,110 Khi học cấp hai và cấp ba, tôi luôn đạt điểm A, 84 00:03:55,110 --> 00:03:57,830 và là thủ khoa tốt nghiệp. 85 00:03:57,830 --> 00:04:01,950 Mặt khác, tôi đã rất chật vật với những biểu hiện lo âu. 86 00:04:01,950 --> 00:04:05,246 Đây là thư tôi đã gửi cho em trai vào khoảng thời gian đó. 87 00:04:05,246 --> 00:04:07,870 "Em sẽ không hiểu việc thú nhận điều này 88 00:04:07,870 --> 00:04:09,250 khó khăn với chị đến mức nào. 89 00:04:09,250 --> 00:04:12,890 Chị thật sự rất xấu hổ. Chị không muốn ai nghĩ rằng mình ngốc. 90 00:04:12,890 --> 00:04:16,156 Chị đang bắt đầu khóc. Chết tiệt." 91 00:04:16,156 --> 00:04:19,686 Và không, tôi không vô tình đốt nhà của ba mẹ mình. 92 00:04:19,686 --> 00:04:23,910 Thứ mà tôi đang viết trong thư và thứ khiến tôi buồn phiền 93 00:04:23,910 --> 00:04:27,640 chính là việc bị điểm B trong bài kiểm tra môn Toán. 94 00:04:27,640 --> 00:04:31,690 Có những thứ hiển nhiên xảy ra giữa đây và đây. 95 00:04:31,690 --> 00:04:35,920 (Tiếng cười) 96 00:04:35,920 --> 00:04:38,180 Một trong những thứ đó chính là dậy thì. 97 00:04:38,180 --> 00:04:39,520 (Tiếng cười) 98 00:04:39,520 --> 00:04:41,096 Khoảng thời gian thật sự đẹp. 99 00:04:41,096 --> 00:04:44,400 Nhưng hơn thế, tôi hứng thú trong việc chế tạo robot, 100 00:04:44,400 --> 00:04:47,800 và muốn tự học về phần cứng. 101 00:04:47,800 --> 00:04:50,880 Nhưng tự chế tạo mọi thứ với phần cứng, đặc biệt là tự học, 102 00:04:50,880 --> 00:04:53,680 thì rất khó khăn. 103 00:04:53,680 --> 00:04:56,670 Khả năng thất bại rất cao và hơn thế, 104 00:04:56,670 --> 00:04:59,680 khả năng cao là tôi biến mình thành một con ngốc. 105 00:04:59,680 --> 00:05:02,650 Đó là nỗi sợ lớn nhất của tôi lúc bấy giờ. 106 00:05:02,650 --> 00:05:08,680 Thế nên, tôi chỉ làm thứ có khả năng thành công 100%. 107 00:05:08,680 --> 00:05:12,090 Như vậy, tôi sẽ không bao giờ thất bại. 108 00:05:12,090 --> 00:05:15,456 Thay vì cố gắng để thành công, 109 00:05:15,456 --> 00:05:19,250 tôi lại cố gắng xây dựng những thứ không bao giờ sai. 110 00:05:19,250 --> 00:05:21,676 Kể cả khi không nhận ra vào thời điểm đó, 111 00:05:21,676 --> 00:05:25,440 làm những thứ ngu ngốc thật ra rất thông minh, 112 00:05:25,440 --> 00:05:28,230 bởi càng học về phần cứng, 113 00:05:28,230 --> 00:05:29,710 lần đầu tiên trong đời. 114 00:05:29,710 --> 00:05:32,980 tôi không phải đối mặt với những biểu hiện lo âu của mình. 115 00:05:32,980 --> 00:05:36,636 Và ngay khi tôi loại bỏ hết áp lực và kì vọng của bản thân, 116 00:05:36,636 --> 00:05:40,000 áp lực nhanh chóng được thay thế bằng sự hào hứng 117 00:05:40,000 --> 00:05:42,700 và giúp tôi tiếp tục điều mình làm. 118 00:05:42,700 --> 00:05:44,080 Là một nhà phát minh, 119 00:05:44,080 --> 00:05:46,706 tôi hứng thú với những thứ mà mọi người đang đối mặt. 120 00:05:46,706 --> 00:05:50,216 Có thể là những việc nhỏ hay to hay trung bình 121 00:05:50,216 --> 00:05:54,720 và những việc như diễn thuyết tại TED đã đặt ra nhiều vấn đề mới 122 00:05:54,720 --> 00:05:56,450 mà tôi có thể giải quyết. 123 00:05:56,450 --> 00:05:59,550 Và việc xác định vấn đề chính là bước đầu tiên trong quá trình 124 00:05:59,550 --> 00:06:01,610 tạo ra một cái máy vô dụng. 125 00:06:01,610 --> 00:06:03,656 Thế nên, trước khi tới đây, 126 00:06:03,656 --> 00:06:08,690 tôi đã ngồi xuống, nghĩ về những vấn đề có thể gặp phải khi diễn thuyết. 127 00:06:08,690 --> 00:06:11,150 Quên những việc cần nói, 128 00:06:11,150 --> 00:06:12,966 mọi người sẽ không cười -- 129 00:06:12,966 --> 00:06:14,920 chính là các bạn đó. 130 00:06:14,920 --> 00:06:16,290 Tệ hơn nữa, 131 00:06:16,290 --> 00:06:19,490 các bạn cười sai chỗ, 132 00:06:19,490 --> 00:06:20,970 đó là chỗ gây cười đấy, 133 00:06:20,970 --> 00:06:22,316 Xin cám ơn. 134 00:06:22,320 --> 00:06:23,300 (Tiếng cười) 135 00:06:23,300 --> 00:06:27,740 Hay khi tôi lo lắng, tay bắt đầu run, và tôi ý thức được nó. 136 00:06:27,740 --> 00:06:30,930 Hay việc khóa quần tôi mở từ nãy đến giờ 137 00:06:30,930 --> 00:06:33,126 và tất cả các bạn đều chú ý ngoại trừ tôi, 138 00:06:33,126 --> 00:06:36,176 nhưng vì nó đang đóng nên mọi thứ đều ổn. 139 00:06:36,176 --> 00:06:39,590 Nhưng một thứ làm tôi cực kì lo lắng là việc run tay. 140 00:06:39,590 --> 00:06:41,976 Tôi nhớ khi còn nhỏ, 141 00:06:41,976 --> 00:06:43,530 khi thuyết trình ở trường, 142 00:06:43,530 --> 00:06:45,936 tôi sẽ viết hết ghi chú vào một mảnh giấy, 143 00:06:45,936 --> 00:06:49,110 và tôi sẽ để một cuốn tập sau tờ giấy đó 144 00:06:49,110 --> 00:06:52,476 để mọi người không thấy tờ giấy đang run. 145 00:06:52,476 --> 00:06:55,230 Và tôi đã diễn thuyết rất nhiều. 146 00:06:55,230 --> 00:06:59,056 Tôi biết phân nửa các bạn đang nghĩ thế này, 147 00:06:59,056 --> 00:07:01,202 "Làm những thứ vô dụng rất vui, 148 00:07:01,202 --> 00:07:03,926 nhưng làm sao có thể kiếm tiền từ nó?" 149 00:07:03,926 --> 00:07:05,916 Diễn thuyết là một cách. 150 00:07:05,916 --> 00:07:08,730 Và ban tổ chức luôn để một ly nước trên sân khấu 151 00:07:08,730 --> 00:07:11,216 để bạn có thể uống khi khát, 152 00:07:11,216 --> 00:07:16,422 và tôi rất muốn uống, nhưng không dám nhấc nó lên 153 00:07:16,422 --> 00:07:20,250 vì khi đó, mọi người sẽ thấy tay tôi run rẩy. 154 00:07:20,250 --> 00:07:24,210 Vậy một cái máy giúp bạn uống nước thì sao? 155 00:07:24,210 --> 00:07:27,716 Bán cho cô gái đang mặc một cái áo mắt bóng. 156 00:07:27,716 --> 00:07:31,460 Tôi cần cởi nó ra bởi tôi có một thứ 157 00:07:31,460 --> 00:07:36,760 (Tiếng mắt bóng) 158 00:07:39,110 --> 00:07:40,636 Ồ. 159 00:07:40,636 --> 00:07:42,436 (Tiếng leng keng) 160 00:07:42,436 --> 00:07:45,120 (Tiếng cười) 161 00:07:53,480 --> 00:07:56,456 Tôi vẫn không biết nên gọi nó là gì, 162 00:07:56,456 --> 00:07:59,950 nhưng tôi nghĩ nó là một loại máy "Quỹ đạo đầu" , 163 00:07:59,950 --> 00:08:04,366 do nó quay cái vòng này xung quanh và bạn có thể đặt mọi thứ lên đó. 164 00:08:04,366 --> 00:08:08,446 Nếu có một máy ảnh; nó giúp bạn chụp những thứ quanh đầu. 165 00:08:08,446 --> 00:08:12,260 Đây là một cái máy rất linh hoạt. 166 00:08:12,260 --> 00:08:14,176 (Tiếng cười) 167 00:08:14,176 --> 00:08:15,910 Được rồi, và tôi có -- 168 00:08:15,910 --> 00:08:19,316 Bạn có thể để ít đồ ăn vặt lên trên, nếu muốn. 169 00:08:19,316 --> 00:08:21,936 Ở đây, tôi có bỏng ngô. 170 00:08:21,936 --> 00:08:26,380 Bạn chỉ cần để một ít như vậy. 171 00:08:26,380 --> 00:08:28,666 Và nếu muốn -- 172 00:08:28,666 --> 00:08:31,406 Có một vài hi sinh cho khoa học -- 173 00:08:31,406 --> 00:08:34,420 chỉ một ít bỏng ngô rơi trên sàn. 174 00:08:34,420 --> 00:08:35,935 Hãy để nó quay vòng. 175 00:08:35,935 --> 00:08:37,726 (Tiếng robot) 176 00:08:37,726 --> 00:08:39,416 (Tiếng cười) 177 00:08:39,420 --> 00:08:41,419 Và bạn có một cái tay nhỏ. 178 00:08:41,419 --> 00:08:44,186 điều chỉnh chiều cao bằng cách nhún vai. 179 00:08:44,186 --> 00:08:46,422 (Tiếng cười) 180 00:08:46,422 --> 00:08:47,666 (Tiếng vỗ tay) 181 00:08:47,666 --> 00:08:48,936 Và cái tay nhỏ. 182 00:08:48,936 --> 00:08:50,186 (Tiếng va đập) 183 00:08:50,186 --> 00:08:51,686 (Tiếng cười) 184 00:08:51,686 --> 00:08:55,430 (Tiếng vỗ tay) 185 00:08:59,120 --> 00:09:02,090 Tôi vừa mới đập tắt micro, 186 00:09:02,090 --> 00:09:05,190 nhưng tôi nghĩ mọi thứ đều ổn. 187 00:09:05,190 --> 00:09:07,686 Giờ thì tôi phải nhai bỏng ngô, 188 00:09:07,686 --> 00:09:10,956 nên các bạn có thể vỗ tay lớn hơn một tí -- 189 00:09:10,956 --> 00:09:14,720 (Tiếng vỗ tay) 190 00:09:14,720 --> 00:09:17,480 Nó giống như hệ mặt trời của riêng bạn, 191 00:09:17,480 --> 00:09:19,516 vì là người thuộc thế hệ trẻ, 192 00:09:19,520 --> 00:09:21,960 nên tôi muốn cải tiến mọi thứ xung quanh mình. 193 00:09:21,960 --> 00:09:25,216 (Tiếng cười) 194 00:09:25,216 --> 00:09:27,640 Trở lại cốc nước chúng ta đang nói đến. 195 00:09:27,640 --> 00:09:30,990 Tôi cam đoan không có nước trong đó, 196 00:09:30,990 --> 00:09:32,936 xin lỗi nhé. 197 00:09:32,936 --> 00:09:37,420 Tôi vẫn cần cải tiến cái máy này một tí 198 00:09:37,420 --> 00:09:40,720 vì tôi vẫn phải đặt cốc nước lên đó 199 00:09:40,720 --> 00:09:43,960 nhưng nếu tay bạn đang run, sẽ chẳng ai chú ý đâu, 200 00:09:43,960 --> 00:09:47,010 do họ đang mê mẩn vì cái máy rồi. 201 00:09:47,010 --> 00:09:48,556 Mọi thứ đều ổn. 202 00:09:48,556 --> 00:09:49,976 Được rồi. 203 00:09:49,976 --> 00:09:51,446 (Tiếng robot) 204 00:09:51,446 --> 00:09:53,480 (Tiếng hát) 205 00:09:53,480 --> 00:09:56,296 Ôi không, nó bị kẹt rồi. 206 00:09:56,296 --> 00:09:59,940 Điều an ủi là robot đôi khi cũng lo lắng trên sân khấu. 207 00:09:59,940 --> 00:10:03,450 Chỉ kẹt một chút thôi. 208 00:10:03,450 --> 00:10:06,266 Rất giống con người. 209 00:10:06,266 --> 00:10:08,400 Đợi tí, quay lại một chút, 210 00:10:08,400 --> 00:10:10,006 và rồi -- 211 00:10:10,006 --> 00:10:10,976 (Li rơi) 212 00:10:10,976 --> 00:10:13,246 (Tiếng cười) 213 00:10:13,246 --> 00:10:16,000 May là tôi vẫn còn sống đúng không? 214 00:10:16,000 --> 00:10:18,219 (Tiếng cười) 215 00:10:18,219 --> 00:10:24,450 (Tiếng vỗ tay) 216 00:10:24,450 --> 00:10:28,925 Máy móc của tôi càng bị xem như trò hề, 217 00:10:28,925 --> 00:10:32,780 tôi càng nhận ra mình đã vô tình sa vào những thứ còn lớn hơn nữa. 218 00:10:32,780 --> 00:10:35,166 Đó là biểu đạt của niềm vui và sự khiêm tốn 219 00:10:35,166 --> 00:10:37,496 thường bị đánh mất trong ngành kỹ thuật 220 00:10:37,496 --> 00:10:40,434 và với tôi, là cách học về phần cứng 221 00:10:40,434 --> 00:10:43,786 mà không cần lo lắng về biểu hiện lo âu của mình. 222 00:10:43,786 --> 00:10:47,384 Tôi thường được hỏi liệu đã tạo được cái nào hữu ích, 223 00:10:47,384 --> 00:10:50,480 có lẽ một ngày nào đó, tôi sẽ làm. 224 00:10:50,480 --> 00:10:53,081 Nhưng theo tôi, tôi đã làm được 225 00:10:53,081 --> 00:10:56,746 vì đã tự tạo cho mình công việc này 226 00:10:56,746 --> 00:10:59,530 và có những thứ tôi không thể nào lên kế hoạch được 227 00:10:59,530 --> 00:11:01,980 hoặc là có thể -- 228 00:11:01,980 --> 00:11:05,704 (Tiếng vỗ tay) 229 00:11:05,704 --> 00:11:08,227 Có những thứ tôi không sắp đặt được. 230 00:11:08,227 --> 00:11:11,540 Thay vào đó, nó xảy ra chỉ vì tôi nhiệt tình với việc mình đang làm, 231 00:11:11,540 --> 00:11:14,377 và chia sẻ sự nhiệt tình đó với người khác. 232 00:11:14,377 --> 00:11:18,130 Với tôi, đó là cái đẹp thật sự của việc phát minh những thứ vô dụng, 233 00:11:18,130 --> 00:11:20,469 Đó là sự thừa nhận 234 00:11:20,469 --> 00:11:23,777 rằng bạn không biết câu trả lời hoàn hảo là gì. 235 00:11:23,777 --> 00:11:26,180 Nó dập tắt giọng nói trong đầu 236 00:11:26,180 --> 00:11:28,800 nói rằng bạn biết tuốt về thế giới. 237 00:11:28,800 --> 00:11:31,374 Có thể nón bảo hiểm chải răng không phải là đáp án, 238 00:11:31,374 --> 00:11:33,501 nhưng ít ra thì bạn vẫn không ngừng kiếm tìm. 239 00:11:33,501 --> 00:11:34,900 Xin cảm ơn. 240 00:11:34,900 --> 00:11:40,043 (Tiếng vỗ tay)