1 00:00:06,250 --> 00:00:11,075 Có một vở kịch có sức ảnh hưởng mạnh đến mức một mê tín cổ cho rằng 2 00:00:11,075 --> 00:00:16,036 không bao giờ được phép nhắc đến tên nó trong nhà hát, 3 00:00:16,036 --> 00:00:20,676 một vở kịch mở đầu bằng ma thuật 4 00:00:20,676 --> 00:00:23,466 và kết thúc với cái đầu bị chặt đứt đầy máu me, 5 00:00:23,466 --> 00:00:26,667 một vở kịch đầy những bí ẩn, lời tiên đoán, ảo ảnh ác mộng, 6 00:00:26,667 --> 00:00:28,968 và rất nhiều những vụ giết người ghê rợn, 7 00:00:28,968 --> 00:00:34,537 một vở kịch của William Shakespeare đôi khi được gọi là "Vở kịch Scotland" 8 00:00:34,537 --> 00:00:38,018 hay "Tấn bi kịch của Macbeth". 9 00:00:38,018 --> 00:00:41,697 Được biểu diễn lần đầu tại Nhà hát Globe ở Luân Đôn, năm 1606, 10 00:00:41,697 --> 00:00:44,933 "Macbeth" là bi kịch ngắn nhất của Shakespeare. 11 00:00:44,933 --> 00:00:48,194 Nó cũng là một trong những vở đầy kịch tính nhất. 12 00:00:48,194 --> 00:00:51,515 Trong năm hồi kịch, ông kể lại câu chuyện của một quý tộc Scotland, 13 00:00:51,515 --> 00:00:53,381 người đã chiếm lấy ngai vàng, 14 00:00:53,381 --> 00:00:55,635 thống trị một triều đại kinh hoàng, 15 00:00:55,635 --> 00:00:58,810 và sau đó, phải chịu một kết cục đẫm máu. 16 00:00:58,810 --> 00:01:02,317 Xuyên suốt vở kịch đặt ra các câu hỏi quan trọng 17 00:01:02,317 --> 00:01:04,336 về tham vọng, quyền lực, và bạo lực 18 00:01:04,336 --> 00:01:08,721 liên quan trực tiếp đến chính trị vào thời đại của Shakespeare 19 00:01:08,721 --> 00:01:12,922 và dư âm vẫn còn đến tận ngày hôm nay. 20 00:01:12,922 --> 00:01:17,212 Nước Anh vào đầu thế kỷ 17 có nền chính trị không ổn định. 21 00:01:17,212 --> 00:01:21,561 Nữ hoàng Elizabeth I mất vào năm 1603 mà không có người nối dõi, 22 00:01:21,561 --> 00:01:23,778 và với một quyết định bất ngờ, 23 00:01:23,778 --> 00:01:29,352 những người cố vấn của bà đã truyền ngôi cho James Stewart, Vua của Scotland. 24 00:01:29,352 --> 00:01:32,502 Hai năm sau, James lọt vào tầm ngắm của một âm mưu ám sát 25 00:01:32,502 --> 00:01:35,632 gọi là Âm mưu Thuốc súng. 26 00:01:35,632 --> 00:01:38,503 Các câu hỏi về điều làm nên một vị vua chính thống 27 00:01:38,503 --> 00:01:41,243 được tất cả mọi người bàn tán. 28 00:01:41,243 --> 00:01:44,963 Vậy nên, Shakespeare chắc hẳn đã biết rằng ông có đủ chất liệu 29 00:01:44,963 --> 00:01:47,742 khi đúc kết và chuyển thể những câu chuyện 30 00:01:47,742 --> 00:01:51,353 về một vị vua tàn bạo người Scotland ở thế kỷ 11 tên là Macbeth 31 00:01:51,353 --> 00:01:55,432 và một vài những quý tộc người Scotland khác. 32 00:01:55,432 --> 00:01:59,233 Ông tìm thấy biên niên sử của họ trong "Sử biên niên" của Hollinshed, 33 00:01:59,233 --> 00:02:03,325 một lược sử nổi tiếng vào thế kỷ 16 của Vương quốc Anh và Ireland. 34 00:02:03,325 --> 00:02:06,583 Shakespeare hẳn cũng đã biết rằng ông cần phải kể chuyện 35 00:02:06,583 --> 00:02:09,354 theo cách mà sẽ ngay lập tức thu hút 36 00:02:09,354 --> 00:02:13,254 bộ phận khán giả đa dạng và huyên náo của mình. 37 00:02:13,254 --> 00:02:16,055 Nhà hát Globe mở cửa cho mọi tầng lớp xã hội. 38 00:02:16,055 --> 00:02:19,263 Những chủ nô giàu có quan sát vở kịch từ ban công có mái che 39 00:02:19,263 --> 00:02:22,336 trong khi những người nghèo hơn trả một xu để coi buổi biểu diễn 40 00:02:22,336 --> 00:02:25,715 từ khu vực ngoài trời được gọi là sàn nhà hát. 41 00:02:25,715 --> 00:02:30,924 Nói chuyện, giễu cợt và cổ vũ là bình thường trong các buổi diễn. 42 00:02:30,924 --> 00:02:36,545 Có cả trường hợp khán giả ném đồ đạc lên khi vở kịch thất bại. 43 00:02:36,545 --> 00:02:40,015 "Macbeth" mở màn với một tiếng nổ đúng nghĩa. 44 00:02:40,015 --> 00:02:42,946 Tiếng sấm gầm và ba mụ phù thủy xuất hiện. 45 00:02:42,946 --> 00:02:45,646 Họ tuyên bố đang tìm một quý tộc người Scotland 46 00:02:45,646 --> 00:02:48,345 và một anh hùng chiến tranh tên Macbeth, 47 00:02:48,345 --> 00:02:54,126 và bay đi sau khi gieo một lời nguyền tiên đoán về một thế giới loạn lạc. 48 00:02:54,126 --> 00:03:01,106 "Chuyện đời thật giả khó lường Sương mù, khí bẩn vẫn thường trộn nhau." 49 00:03:01,106 --> 00:03:05,403 Có thể thấy sau đó, chúng tìm thấy Macbeth và người bạn quý tộc Banquo của ông. 50 00:03:05,403 --> 00:03:14,054 "Macbeth vạn tuế," chúng tiên đoán, "một ngày kia, ngươi sẽ làm vua!" 51 00:03:14,054 --> 00:03:16,745 "Vua?" Macbeth tự hỏi. 52 00:03:16,745 --> 00:03:20,674 Chính xác là ông phải làm gì để giành lấy ngôi vua? 53 00:03:20,674 --> 00:03:23,215 Macbeth và vợ của mình là Phu nhân Macbeth 54 00:03:23,215 --> 00:03:27,550 nhanh chóng lên kế hoạch cho một chuỗi giết người, dối trá và phản bội. 55 00:03:27,550 --> 00:03:31,311 Trong cuộc tắm máu sau đó, Shakespeare đã đưa đến cho người đọc 56 00:03:31,311 --> 00:03:35,102 một vài những đoạn văn đáng nhớ nhất trong văn học nước Anh. 57 00:03:35,102 --> 00:03:40,565 "Cút đi, vết bẩn khốn khiếp! Ta nói, cút!" Phu nhân Macbeth khóc khi tin rằng 58 00:03:40,565 --> 00:03:44,675 không thể lau sạch máu từ nạn nhân khỏi tay của mình. 59 00:03:44,675 --> 00:03:49,266 Sự ám ảnh với tội lỗi của bà là một trong những chủ đề xuyên suốt vở kịch, 60 00:03:49,266 --> 00:03:52,676 cùng với nó là xu hướng lạm dụng quyền lực phổ biến, 61 00:03:52,676 --> 00:03:56,280 vòng quay luẩn quẩn của bạo hành và phản bội, 62 00:03:56,280 --> 00:03:59,316 sự xung đột chính trị đầy thách thức. 63 00:03:59,316 --> 00:04:01,521 Điển hình với ngôn ngữ của Shakespeare, 64 00:04:01,521 --> 00:04:04,186 một số cụm từ xuất hiện trong vở kịch 65 00:04:04,186 --> 00:04:08,886 được lặp lại nhiều lần đến nỗi trở thành những cụm từ phổ biến ngày nay. 66 00:04:08,886 --> 00:04:12,014 Bao gồm "nhân chi sơ, tính bổn thiện", 67 00:04:12,014 --> 00:04:14,257 "chuyện gì đã qua thì cho qua" 68 00:04:14,257 --> 00:04:16,520 và câu thần chú nổi tiếng của mụ phù thủy, 69 00:04:16,520 --> 00:04:24,177 "Gấp đôi, gấp đôi, vất vả và khó khăn Lửa bùng cháy và vạc sôi bong bóng." 70 00:04:24,177 --> 00:04:28,579 Nhưng Shakespeare giữ lại phần hay nhất cho bản thân Macbeth. 71 00:04:28,579 --> 00:04:32,998 Về cuối vở kịch, Macbeth ngẫm nghĩ về tính phổ quát của cái chết 72 00:04:32,998 --> 00:04:35,879 và sự phù phiếm của cuộc sống. 73 00:04:35,879 --> 00:04:40,187 "Tắt, tắt, cây nến nhỏ!" ông kêu than. 74 00:04:40,187 --> 00:04:42,401 "Cuộc đời là gì ngoài một cái bóng vất vưởng, 75 00:04:42,401 --> 00:04:47,207 một diễn viên nghèo đi khuệnh khoạng và gặm nhấm thời gian của mình trên sân khấu 76 00:04:47,207 --> 00:04:49,739 rồi sau đó chẳng được ai nhớ tới. 77 00:04:49,739 --> 00:04:54,437 Đó là câu chuyện được kể bởi một tên ngốc, đầy âm thanh và sự thịnh nộ 78 00:04:54,437 --> 00:04:57,699 nhưng lại hoàn toàn vô nghĩa." 79 00:04:57,699 --> 00:05:02,977 Cuộc đời có thể là câu chuyện được kể bởi một tên ngốc, nhưng "Macbeth" thì khác. 80 00:05:02,977 --> 00:05:06,709 Ngôn ngữ và nhân vật của Shakespeare đã đi vào tiềm thức văn hóa của chúng ta 81 00:05:06,709 --> 00:05:08,818 tới mức độ hiếm thấy. 82 00:05:08,818 --> 00:05:12,189 Đạo diễn thường dùng câu chuyện này để phơi bày sự lạm dụng quyền lực, 83 00:05:12,189 --> 00:05:14,120 từ băng nhóm tội phạm mafia ở Mỹ 84 00:05:14,120 --> 00:05:17,229 cho tới những kẻ độc tài trên toàn thế giới. 85 00:05:17,229 --> 00:05:19,610 Vở kịch này nhiều lần được chuyển thể thành phim, 86 00:05:19,610 --> 00:05:22,870 bao gồm "Ngôi vàng đẫm máu" của Akira Kurosawa, 87 00:05:22,870 --> 00:05:25,201 đặt trong thời phong kiến Nhật Bản, 88 00:05:25,201 --> 00:05:28,569 và một phiên bản hiện đại tên là "Scotland, PA," 89 00:05:28,569 --> 00:05:30,531 trong đó, Macbeth và những kẻ thù địch 90 00:05:30,531 --> 00:05:34,450 là quản lý của những cửa hàng thức ăn nhanh đang cạnh tranh lẫn nhau. 91 00:05:34,450 --> 00:05:36,190 Dù cách trình bày như thế nào, 92 00:05:36,190 --> 00:05:38,640 những câu hỏi về đạo đức, 93 00:05:38,640 --> 00:05:42,661 chính trị và quyền lực vẫn được nhắc tới trong cuộc sống hiện tại, 94 00:05:42,661 --> 00:05:47,100 vậy nên, trông như là, "Macbeth" của Shakespeare cũng thế.