Aderson Cooper: Beyonce, điều gì đã khiến cô tham gia Ngày Nhân Đạo Thế Giới?
Beyonce: Tôi hoàn toàn bị lôi cuốn tới nâng cao nhận thức ngày của sự ghi nhận công lao.
Ông biết đấy, tôi được biết có 22 người đã hi sinh tính mạng của mình để giúp đỡ mọi người. Và -
Anderson Cooper: Tại Baghdad, trong vụ nổ.
Beyonce: Vâng, tại Baghdad.
Và tôi nghĩ nó là một thứ phi thường để
chuyển thành những điều tích cực
và cố gắng kêu gọi cả thế giới làm những
điều tốt đẹp cho những người khác.
Aderson Cooper: Và bài hát tặng của cô cho dịp đó,
"I was here", thông điệp của bài hát là gì?
Beyonce: I was here, lời bài hát nói rằng
"Tôi muốn để lại những dấu chân trên dòng cát thời gian"
và, đó cơ bản là tất cả của giấc mơ của chúng ta,
tôi nghĩ vậy,
và đó là để lại dấu tích của chúng ta với thế giới.
Tôi cảm thấy như tất cả chúng ta đều muốn biết
cuộc sống của chúng ta có một ý nghĩa nào đó,
và đó chính là những việc mà chúng ta làm cho ai đó,
và đó là chúng ta lan tỏa điều tốt đẹp,
lớn hay bé không quan trọng.
Vậy nên bài hát hoàn hảo cho Ngày Nhân Đạo.
Anderson Cooper: Đó có phải là điều cô muốn,
lan tỏa những điều tốt đẹp?
Beyonce: Chắc chắn rồi.
Tôi cảm thấy như, tất cả chúng ta đều có mục đích riêng,
đều có sức mạnh riêng,
và điều đó là -- Tôi không biết nó là ích kỉ hay không ích kỉ,
nhưng nếu ban cảm thấy thật tuyệt vời
khi làm điều gì cho ai đó,
và tôi nghĩ, vì Liên Hiệp Quốc muốn kêu gọi
cả thế giới là một điều quan trọng,
và tôi thấy đó là những gì tôi đại diện.
Anderson Cooper: Valerie, cô đang cố kêu gọi được
một tỉ người trong Ngày Nhân Đạo Thế Giới.
Mục đích cuối cùng của việc đó là gì,
Ý tôi là, những ý tưởng đằng sau nó?
Valerie Amos: Vâng có hàng triệu người
trên thế giới cần giúp đỡ,
và một phần công việc của tôi là
truyền thông điệp này ra ngoài kia.
Nhưng dù tôi có thể làm truyền thông
suốt quãng đời còn lại,
cũng không thể đạt tới con số mà Beyonce có thể kêu gọi.
Đó chính là sự hợp tác
Aderson Cooper:
Đừng đánh giá thấp bản thân như vậy.
Valerie Amos:
Vâng, cảm ơn vì điều đó.
Anderson Cooper:
Bà làm việc rất chăm chỉ. Lúc nào cũng đi các nơi.
Valerie Amos: Cảm ơn, đúng vậy, nhưng đây thực sự là lúc để nói cho mọi người ngoài kia rằng
đây là một dịp vừa để tưởng nhớ
bởi có rất nhiều người đã
đánh mất mạng sống để cứu người khác
nhưng cũng là một lễ vinh danh những gì họ đã làm.
Có một lượng lớn những việc người ta
làm hằng ngày nhưng chưa được ghi nhận.
Vậy nên đây là ngày của những điều
lớn lao cũng là ngày của những điều bé nhỏ.
Anderson Cooper: Bà có lo lắng không,
Ý tôi là, khi mọi người theo dõi tin tức,
họ thấy những giết chóc tại Syria,
họ thấy những việc làm phi nhân tính tại đó.
Họ thấy những gì xảy ra tại Đông Công-gô
với hàng triệu người thiệt mạng qua nhiều năm,
và một khoảng thời gian dài mọi người cảm thấy vô vọng.
Ý tôi là, làm sao bà có thể giải tỏa những điều đó?
Valerie Amos: Đó chính là tất cả thông điệp
mà chúng tôi muốn chuyển tải ngày hôm nay,
đó là bạn có thể đóng góp một việc tốt nhỏ nó
sẽ biến thành một sự khác biệt lớn.
Nhưng xin đừng quyên có những
con người ngay tại đây trên đất Mĩ,
có những con người trên toàn thế giới
đang làm những việc tốt từng ngày,
giúp những người vô gia cư, một ví dụ.
Có rất nhiều điều nhỏ bé mọi người có thể làm,
và một thông điệp của Ngày Nhân Đạo Thế Giới đó là
chúng ta có thể tạo ra sự khác biệt,
chúng ta có thể tạo ra sự khác biệt thông qua những hành động nhỏ.
Anderson Cooper: Vậy vào ngày 19, tháng tám, cả hai người cùng mong rằng mọi người trên toàn thế giới sẽ
làm những gì có thể,
sẽ tình nguyện trong cộng đồng của họ,
sẽ tài trợ tiền, thời gian, bất cứ thứ gì có thể.
Beyonce: Hoàn toàn đúng.
Anderson Cooper:
Cô có biết điều cô ước sẽ làm trong ngày đó?
Beyonce: Tôi đã nghĩ rất nhiều thứ.
Tôi biết, một thứ tôi sẽ bắt đầu làm ngay,
mỗi ngày tôi sẽ cố làm một điều gì đó,
và cơ bản là làm một tâm gương hành động
mà tôi nghĩ sẽ cuốn hút mọi người noi theo,
giống như họ có thể làm những việc nhỏ
như là phát thức ăn cho người vô gia cư
hoặc, tặng áo khoác của bạn cho những ai cần đến,
hoặc giúp đỡ cụ già qua đường, hoặc --
Anderson Cooper: Đó là truyền cảm hứng,
Ý tôi là, trong chương trình Tỉnh thức sau Cơn bão Katrina,
bạn có một tổ chức giúp đỡ những người tại New Orleans.
Beyonce: Survivor Foundation.
Anderson Cooper: Vâng, và cô có đợt
vận động lương thực trong một buổi biểu diễn.
Beyonce: Vâng đúng thế.
Anderson Cooper:
Và điều đó thật tuyệt vời, Tôi nghĩ, tại New Orleans, nếu xảy đến với tôi chẳng hạn, điều gì sẽ xảy đến sau Katrina,
chúng ta đã được thấy nhiều tại Haiti,
đó là sức mạnh của những cá nhân bước lên.
Ý tôi là, có rất nhiều nhóm công giáo, và NGOs,
và chỉ những tổ chức riêng lẻ
đã tới New Orleeans và bờ vịnh
để giúp một tay, để xây một ngôi nhà,
để làm bất cứ thứ gì có thể.
Đó thực sự truyền cảm hứng.
Beyonce: Vâng, nó thực sự như vậy.
Và chúng tôi xây một ngôi nhà tạm trú,
cho rất nhiều người sống sót sau Katrina,
điều đó tôi nghĩ thực sự cần thiết bởi
mọi người cần đứng lên trên đôi chân của họ,
và nó hơn là chỉ một ngày,
đó là một thứ gì đó, ông biết đấy, họ luôn cần giúp đỡ,
và tôi cảm thấy một điều lớn trong qua đoạn video,
hi vọng rằng mọi người cũng sẽ thấy điều đó
và luôn nhắc nhở nhau điều đó,
trong từng ngày, những sự giúp đỡ bé nhỏ nhất.
Anderson Cooper: Thực sự, khi tôi tốt nghiệp đại học,
tôi đã từng nghĩ sẽ trở thành một nhân viên cứu tế,
và tôi đã nhận ra rằng tôi không có đủ sức chịu đựng,
sống trông lều hằng năm,
giống như cách mà nhiều người đang phải trải qua --
Ý tôi là, bạn đã thấy cách những con người đó
làm việc khắp thế giới.
Đó là những việc phi thường.
Beyonce: Đúng thế, tôi vô cùng kính nể.
Và cô biết đấy, mỗi người đều không có thời gian,
hoặc mỗi người đôi khi cảm thấy ngập trong công việc.
Bạn sẽ không có gì ngoài kính nể đối với
những người mạo hiểm mạng sống của mình.
Những, tôi cảm thấy, nếu tất cả chúng ta
nhận ra rằng nếu chúng ta làm những việc nhỏ,
và nếu tất cả chúng ta cùng làm vào một ngày
một điều gì đó hiệu quả,
nó sẽ gây tác động rất mạnh mẽ.