" Trò tìm từ trái nghĩa" Tặng Patricia Maisch Hôm nay, tôi và học trò chơi trò tìm từ trái nghĩa với dòng thơ của Emily Dickinson. Đời tôi đứng vững trước họng súng đầy, tôi viết nó lên bảng, tạm dừng để chúng chỉ ra từ trái nghĩa Của tôi - của bạn Đời sống - cái chết Đã đứng? Sẽ ngồi Một - nhiều Đầy - Trống Khẩu súng? Khẩu súng. Trong khoảnh khắc, nhanh như khoảng cách giữa ánh sáng và âm thanh, bọn trẻ chỉ nhìn tôi, và sau đó là trận bão câu trả lời -- Hoa, một trò nói. Không, sách, một trò khác. Thật ngớ ngẩn, trò thứ ba thốt lên, trái nghĩa với súng là cái gối. Hoặc có lẽ một cái ôm, không phải sách, không thể là sách được. Các trò khác tổng hợp suy nghĩ đột nhiên thành một trận cãi nhau. Không ai đồng ý với ai, mỗi trò một câu trả lời. Là một bài hát, một lời cầu nguyện, một lời hứa như chiếc nhẫn cưới và một đứa bé. Hoặc ai là người sinh ra đứa trẻ? Người hộ sinh? Đúng, người hộ sinh. Không, sai rồi. Cậu sai nên không thể đúng nữa. Là tiếng thì thầm, một ngôi sao, phải là nói tôi yêu bạn vào tay và chạm vào tai họ. Cậu điên à? Cậu là vua của vùng ngớ ngẩn à? Hẳn vậy rồi, cuộc tuyển cử diễn ra lúc nào vậy? Là gấu bông, thanh kiếm, một trái đào tròn trịa, hoàn hảo. Quay lại đáp án đầu tiên. Là một bông hoa, hoa hồng trắng. Khi chuông reo, tôi định xóa bảng nhưng một trò nữ giật lấy giẻ lau. Chưa có đáp án cuối cùng, trò nói, Chưa thể dừng lại ở đây. Tôi để tất cả câu trả lời lại trên bảng. Ngày tiếp theo, vài trò không nói chuyện với nhau nữa, chúng chia phe. Có hội Bông hoa. Và nhóm Mèo con. Và hai trò nam gọi chúng là đội Bóng tuyết. Các trò còn lại mắc kẹt với bản gốc của trò chơi, cố viết gì đó thành thơ. Là viên kim cương, một điệu nhảy. Từ đối lập với súng là một bảo tàng ở Pháp. Là mặt trăng, là tấm gương, Là tiếng chuông vang và người nghe. Cuộc tranh luận lại bắt đầu, nhiều tiếng hét hơn, và cuối cùng một hội mới. Lần đầu tiên, tôi dám lấn tới. Có lẽ tất cả các trò đều đúng, tôi nói. Chà, có thể đó là mọi thứ ta nói. Có thể là mọi thứ ta chưa nói. Đó là những từ và khoảng cách giữa chúng. Chúng nhìn nhau. Đó là mọi thứ trong phòng này và ở bên ngoài và dưới phố và trên trời. Là mọi người trong khuôn viên và trong trung tâm mua sắm, và tất cả người chờ đợi nơi bệnh viện. Và trong bưu điện. Ừ, cũng là một bông hoa. Tất cả hoa. Cả một khu vườn. Đối lập với súng là bất cứ đâu các trò chĩa nó vào. Đừng viết lên bảng, chúng nói. Hãy chỉ đọc thơ thôi. Cái chết của bạn sẽ gieo qua rất nhiều bài thơ trống.