Khi các nhà sử học nói về tội ác của thế kỷ 20, ta thường nghĩ đến những gì đã diễn ra trong và giữa hai Thế chiến. Cùng với nạn diệt chủng người Armenia ở Thổ Nhĩ Kỳ, vụ thảm sát Nam Kinh ở Trung Quốc, và Đêm bạo động ở Đức, nhưng có một chiến dịch thanh trừng sắc tộc thảm khốc khác đã xảy ra trên một hòn đảo giữa Đại Tây Dương và biển Caribe. Nguồn gốc của cuộc xung đột này là vào năm 1492, khi Christopher Columbus phát hiện ra hòn đảo Caribe sau này được đặt tên là Hispaniola, khơi làn sóng thuộc địa hóa của Châu Âu. Người bản xứ Taíno trên đảo đã bị tàn sát bởi bạo lực và bệnh tật còn Châu Âu thì nhập khẩu một lượng lớn nô lệ người Châu Phi để làm việc cực nhọc tại các nông trang đường đầy lợi nhuận. Đến năm 1777, hòn đảo bị chia cắt phía Tây, người Pháp thống trị, còn phía Đông do người Tây Ban Nha kiểm soát. Năm 1804, sự nổi dậy hàng loạt của nô lệ đã giúp Haiti dành lại độc lập từ Pháp và trở thành nước Cộng hòa của người da đen đầu tiên trên thế giới. Nhưng quốc gia mới này đã phải trả giá đắt: bị loại khỏi nền kinh tế thế giới và chịu nợ nần của các đế quốc trước đây. Trong khi đó, nước Cộng hòa Dominica tuyên bố độc lập khi lần đầu lật đổ sự cai trị của Haiti ở miền Đông Hispaniola và sau đó là chủ nghĩa thực dân Tây Ban Nha và Mỹ. Dù có sự chia sẻ, hợp tác lâu dài trong lịch sử của hai quốc gia này, nhiều tầng lớp quý tộc Dominica vẫn coi Haiti như mối đe dọa chủng tộc gây hại cho mối quan hệ thương mại và chính trị với các quốc gia phương Tây. Những năm sau Thế chiến thứ I, Mỹ chiếm cả hai phần của hòn đảo để củng cố quyền lực ở bán cầu Tây bằng cách tiêu diệt phe đối lập địa phương và thiết lập chính phủ thân Mỹ. Sự chiếm đóng mang bản chất tàn bạo và phân biệt chủng tộc của Mỹ, đặc biệt là dọc biên giới hẻo lánh Dominica - Haiti, đã đặt nền móng cho sự tàn bạo khác lớn hơn sau khi Mỹ rút quân. Năm 1930, tổng thống Dominica, Horacio Vásquez bị chỉ huy quân đội Rafael Trujillo lật đổ. Dù bản thân có một phần tư là người Haiti, Trujillo coi sự hiện diện hai nền văn hóa ở vùng biên giới Haiti - Dominica là mối đe dọa đối với quyền lực của ông ta. và là đường thoát thân cho các nhà cách mạng chính trị. Trong bài phát biểu hùng hồn ngày 2 tháng 10 năm 1937, Trujillo khẳng định ý đồ của mình đối với khu vực. Tuyên bố để bảo vệ nông dân Dominica khỏi trộm cắp và xâm lược, Trujillo công khai giết chết 300 người Haiti dọc biên giới và hứa hẹn thứ được gọi là "cải chính" này sẽ còn tiếp tục. Chỉ vài tuần sau đó, quân đội Dominica, theo lệnh của Trujillo, đã sát hại hàng ngàn đàn ông và phụ nữ Haiti, thậm chí những đứa trẻ được sinh ra tại Dominica. Quân đội nhắm vào người Haiti da đen, dù nhiều người Dominica cũng có làn da sẫm màu. Vài báo cáo nói rằng để phân biệt cư dân của nước này với nước khác, những kẻ giết người buộc nạn nhân nói từ "ngò tây" tiếng Tây Ban Nha. Người Dominica phát âm là "perejil", với âm rung "r" theo tiếng Tây Ban Nha. Tuy nhiên, ngôn ngữ chính của Haiti là Kreyol, không dùng âm rung khi đọc "r". Vậy nếu người nào phải gắng gượng để đọc "perejil", sẽ bị cho là người Haiti và bị giết chết ngay lập tức. Các học bổng gần đây cũng yêu cầu bài kiểm tra như thế này nhưng không phải để phân biệt người nào sẽ bị giết, đặc biệt vì nhiều cư dân ở biên giới nói hai ngôn ngữ. Chính phủ Dominca đã che đậy mọi tin tức về cuộc thảm sát: thi thể bị vứt vào các khe núi, dìm dưới sông, hoặc đốt cháy để tiêu hủy chứng cứ. Đây là lý do không ai biết chính xác số người bị giết, dù con số ước tính lúc đó vào khoảng 4.000 đến 15.000 người. Tuy nhiên, mức độ tàn sát là quá rõ ràng đối với nhiều nhà quan sát. Đại sứ Mỹ tại Cộng hòa Dominica vào thời điểm đó đã ghi chép, "Toàn bộ vùng biên giới Tây Bắc phía Dajabón tuyệt nhiên không có người Haiti. Những người thoát chết hoặc đã trốn qua biên giới hoặc còn ẩn trốn trong bụi rậm." Chính phủ đã ra sức chối bỏ trách nhiệm và đổ lỗi cho dân phòng, nhưng Trujillo đã bị lên án trên toàn thế giới. Cuối cùng, chính phủ Dominica bị buộc phải trả chỉ 525.000$ để bồi thường cho Haiti, nhưng do quan liêu tham nhũng, hầu như không khoản tiền nào đến được tay những người sống sót hay gia đình của họ. Trujillo và không ai trong chính phủ của ông ta bị trừng phạt vì tội ác chống lại nhân loại này. Di tích của vụ thảm sát vẫn là một nguồn gây căng thẳng giữa hai đất nước. Các nhà hoạt động ở hai bên biên giới đã ra sức hàn gắn vết thương của quá khứ. Nhưng chính phủ Dominica đã có chút động thái, để tưởng niệm vụ thảm sát và các nạn nhân một cách chính thức. Trong khi đó, ký ức về vụ tàn sát ở Haiti vẫn là một lời nhắc nhở lạnh người về cách các nhà lãnh đạo hám quyền có thể thao túng người ta vào cuộc chiến chống lại những láng giềng lâu đời của họ.