Hồi nhỏ, có một bài hát chúng tôi
thường hát ngoài sân chơi,
nó như thế này,
''Tracy và ai đó kia, ngồi dưới gốc cây,
h-ô-n-n-h-a-u"
Họ yêu nhau, rồi họ cưới nhau,
rồi họ sinh con,
Và tôi thầm nghĩ,
''Nó đó. Đó là cách mọi chuyện sẽ xảy ra.
Đó là cách mọi mối quan hệ sẽ diễn ra.
Yêu đương, kết hôn, sinh con. Hiểu rồi!
(cười)
Và rồi khi tôi trưởng thành,
cuộc sống của tôi hóa ra lại như vậy.
(cười)
Có chút phức tạp hơn phải không?
(cười)
Yêu đương, kết hôn, ly hôn,
ra toà, yêu đương, kết hôn,
đồng nuôi dưỡng, cuộc hôn nhân khác,
cuộc ly hôn khác
Bạn thấy viễn cảnh rồi đấy.
(cười)
(vỗ tay)
Vì vậy nếu bạn giỏi tính toán hay
đọc nhanh, điều bạn biết bây giờ
đó là tôi đã kết hôn 3 lần.
Vâng, 3 lần và rồi lại ly hôn.
Ý của tôi thì tôi là kẻ thất bại
trong các mối quan hệ.
Đó là một cách nhìn, nhưng
không phải là cách duy nhất.
Bởi vi tôi nghĩ điều thực sự đã xảy ra là
tôi tiếp tục cưới sai người.
Không, tôi không nghĩ thế.
Không phải tôi chọn sai người.
2 người chồng đầu của tôi là
những người đàn ông tuyệt vời
họ đã tái hôn với người phụ nữ khác
người đó không phải tôi
(cười)
Và người chồng thứ 3 của tôi, cũng vậy,
giờ chúng tôi vẫn là bạn trên Facebook.
Đó, chuyện gì kết thúc tốt đẹp thì
coi như là chuyện tốt đẹp.
Sau khi cuộc hôn nhân thứ 3 của tôi
sụp đổ vào năm 2005,
Tôi nhận ra rằng thực sự mình
đã kết hôn với tất cả mọi người,
ngoại trừ một người, người mà
đáng lẽ ra tôi nên cưới
để có một quan hệ tuyệt vời
và một khi tôi kết hôn với người ấy
tất cả mối quan hệ sẽ thành công,
thậm chí là cả khi nó tệ.
Thực sự ta gọi nó là thất bại.
Bởi vì chúng ta ở đây đang nói về
sự hình thành của phụ nữ
Tôi sẽ nói về sự hình thành mối quan hệ.
Điều mà tôi phát hiện ra qua vài lần thử,
và rõ ràng là cả rất rất nhiều lỗi lầm nữa
cái thứ mà biến chuyển giữa
cuộc sống của tôi và tình yêu
và đây là ý tưởng cho việc
cưới bản thân mình
Tự cưới mình nghĩa là sao?
Quả là một ý tưởng lớn.
Lớn như kết hôn với chính nó,
tôi có thể tóm gọn là
khi bạn bước vào một mối quan hệ
với chính mình
và cũng cam kết bằng một chiếc nhẫn.
(cười)
Nói cách khác, bạn cam kết
vững bền với bản thân
Và rồi tự xây dựng một mối quan hệ
khiến bạn nhận ra bạn là tất cả lúc này,
không còn đàn ông, phụ nữ, công việc,
biến cố có thể xảy ra với bạn
nó sẽ khiến bạn quan trọng hơn
vì bạn vốn như thế.
Và điều này sẽ thay đổi đời bạn.
Hẳn là lúc này có vài người đang tự hỏi
sao lại phải nghe người phụ nữ
đã ly hôn 3 lần
diễn thuyết về hôn nhân chứ?
(cười)
Ngay cả cô ấy. Và tôi đều hiểu.
Đây là thứ tôi cần phải nói về điều đó:
những thứ tôi đã học và tích luỹ được
những khi bạn gặp thử thách
lớn nhất trong đời
là khi bạn rất cần
để chia sẻ
nếu bạn cứ giữ trong lòng.
Tôi muốn nhấn mạnh lần nữa:
những khi bạn gặp thử thách
lớn nhất trong đời
là khi bạn rất cần
để chia sẻ.
Để tôi nói một chút
về người tôi thật sự cần kết hôn:
bản thân tôi.
Tôi đến từ Minneapolis.
(cười)
Mẹ tôi là một gái điếm nghiện rượu.
Bà đưa tôi vào trại khi tôi 3 tháng tuổi.
Bố tôi là một tội phạm;
ông là kẻ buôn bán thuốc và mối lá
rất rộng lượng.
-thật ra cả hai đều rất rộng lượng-
và ông ấy ngồi tù sấp xĩ nhiều
bằng tuổi đời tôi rồi.
Ông ấy vừa ra tù
sau lần lãnh án gần nhất
20 năm.
Đến năm 9 tuối, tôi đã lang thang gần
24 trại trẻ tình thương.
Điều bạn cần biết về câu chuyện này là
-có khá nhiều chi tiết-
nhưng điều bạn cần biết
chính là tôi bước ra từ tuổi thơ đó với
mục tiêu: không bao giờ để bị bỏ rơi nữa.
Cách tôi đã thực hiện điều đó
chính là kết hôn.
Đó đã là cách tôi hoàn thành mục tiêu.
Vậy nên tôi kết hôn lần đầu với người
đàn ông tôi gặp năm 17 tuổi.
Vài năm sau chúng tôi kết hôn năm tôi 19.
Anh ấy là người cực kỳ tốt
xuất thân gia đình tốt, có một bằng MBA.
Ý tôi là, kiểu như,
bạn biết đấy, hôn nhân vật chất.
Vậy đấy, tôi đã rất xúc động.
Kiểu như "Tôi có gia đình.
Một nơi thuộc về. Tuyệt thật"
Và sau 5 năm tôi bỏ anh ta.
Rồi 10 năm sau tôi lại kết hôn
với một người đàn ông tuyệt vời khác,
cha của đứa con trai 16 tuổi
của tôi bây giờ.
Chúng tôi vẫn có một mối quan hệ tốt đẹp.
Anh ta thật sự rất tốt.
Nhưng sau 4 năm tôi lại ra đi.
Và tôi không tự hào khi nói lên điều đó,
nhưng để thật sự kết hôn với chính bạn,
bạn phải trải qua nhiều lần thống khổ
về những thứ mình đã làm.
Nên tôi không lấy làm tự hào gì.
Rồi 8 năm sau, tôi lại kết hôn,
khi đã 40 tuổi,
và tôi thấy rằng "Đúng đắn rồi"
Để tôi nói các bạn nghe điều đúng đắn
với cô gái đã ở 24 trại trẻ mồ côi:
một người đàn ông ngoại tình
sau 9 tháng kết hôn;
anh ta ngoại tình với một cô 21 tuổi.
Ý tôi là, nó hẳn là vui lắm
nếu đó không phải là một bi kịch.
Anh hẳn là rất có óc hài hước...
đó là lý do ta vẫn là bạn trên Facebook.
Tôi nhìn vào người mà tôi vừa kể về
với một số lượng khủng các mối quan hệ,
và tôi như "Nên kết hôn với cô ấy chứ?
Đây có phải người phụ nữ bạn muốn
tôi kết hôn cùng?"
Và câu trả lời là phải.
Vì đây là một thoả thuận:
việc kết hôn với chính mình
không đơn giản là cùng chung sống.
Bạn sẽ không chỉ hẹn hò một lúc
và xem nó kết thúc ra sao.
Bạn sẽ làm điều này đến lúc chết.
Bạn sẽ thề nguyện.
Và đây là lời thề.
Thứ nhất,
bạn sẽ kết hôn với bản thân
dù giàu nghèo ra sao.
Có nghĩ là bạn phải yêu bản thân hiện tại.
Bạn không buộc bản thân "Chừng nào
vào được ngã tư Hollywood và Vine,
thì tôi mới chịu em."
Bạn không buộc "Chừng nào giảm 4,5kg
thì tôi mới chịu em."
Và cũng không bảo "Nếu cô không lấy
gã tồi đấy, tôi đã yêu cô rồi
nhưng vì cô đã lấy nên xin lỗi dẹp nhé."
Khi bạn kết hôn với bản thân,
bạn đưa bản thân về
đúng vị trí của mình.
Và một nghịch lý là tôi phát hiện
yêu thương bản thân hiện tại
là cách duy nhất để đạt được
kỳ vọng tương lai.
Thứ hai,
Bạn sẽ kết hôn với bản thân mình
dù tốt hay xấu.
Có nghĩa là chúng ta luôn sẵn sàng
yêu bản thân vì những điều tốt,
Ý tôi là, chắc đấy, tóc tôi hôm nay
trông thật tuyệt.
Tôi yêu tôi quá.
(cười)
Đó không phải điều tôi đang nói.
Tôi muốn nói về thứ xấu, bạn biết đấy,
điều gây thất vọng lớn trong đời.
Kiểu như bạn không có nhà riêng,
không có được công việc như ý,
không tốt nghiệp đại học,
hay có một mối quan hệ như mong đợi.
Vẫn chưa kết thúc-
bạn cãi nhau với mẹ,
xem TV quá nhiều,
bất kể là gì đều không thành vấn đề nữa.
Bởi vì khi bạn kết hôn với bản thân,
bạn đồng ý ở bên chính mình dù có ra sao.
Thứ ba,
Bạn sẽ kết hôn với bản thân
dù khoẻ mạnh hay ốm đau.
Có nghĩa là bạn tha thứ cho mình
vì những sai lầm.
Một sai lầm không hẳn là thất bại
trừ khi bạn không học được gì từ nó
và không trưởng thành.
Có một câu nói "Bạn hỏi xin sự kiên nhẫn
và thứ bạn có là một dòng ở ngân hàng."
(cười)
Điều đó có nghĩa là cuộc sống
không cho bạn đúng thứ bạn xin,
mà cho bạn những con người,
địa điểm, tình huống
hổ trợ bạn đạt được thứ bạn xin.
Và nếu bạn không đạt được ngay lần đầu,
cuộc sống sẽ lại cho bạn như thế.
(cười)
Bởi vì cuộc đời luôn hào phóng
theo cách đó.
Như thể tôi không đạt được lần đầu,
ở cuộc hôn nhân đầu,
và cả cuộc hôn nhân thứ hai,
có lẽ lần thứ ba sẽ được.
Bên trong những kinh nghiệm khủng khiếp
của cuộc hôn nhân thứ ba,
tôi học được vài điều về "khoẻ mạnh
hay ốm đau".
Thứ tôi học được là cách
ở bên cạnh chính mình,
và làm sao tự nắm lấy tay mình,
tự săn sóc bản thân,
tự an ủi chính mình.
Thứ tôi học được chính là tôi là người
chính mình có thể trông cậy.
Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng,
bạn kết hôn với bản thân--
khi bạn kết hôn với bản thân,
là khi có được và giữ lấy mình.
Có được và giữ lấy là gì?
Hẳn là bạn phải yêu bản thân
như cái cách bạn muốn người khác yêu mình.
Tôi đã sống cả đời với cảm giác thiếu sót.
Cảm giác như chỉ còn nửa con người,
như đã bỏ quên điều gì đó.
Tôi bước vào những mối quan hệ
với hy vọng xoá đi cảm giác mà tôi đã có:
tôi không trọn vẹn trừ khi ai đó yêu tôi.
Sự thật là
tôi thậm chí không bao giờ thấy trọn vẹn
cho đến khi tôi yêu chính mình.
Việc của tự kết hôn bản thân
chuyển đổi mọi thứ quanh đời bạn:
công việc, gia đình, con cái,
quan hệ xã hội, bạn bè.
Vì khi bạn tự kết hôn bảm thân,
điều khổng lồ này sẽ xuất hiện:
bạn có thể yêu theo cách mới.
Bạn có thể yêu người khác vì đúng vị trí
của họ, con người họ,
như cái cách bạn tự yêu lấy mình.
Và tất nhiên, đây là thứ thế giới cần có.
Khi tôi tự kết hôn chính mình,
tôi nhận ra tôi có mọi thứ mình cần,
Tôi nhìn vào công việc,
nó đơn giản là thắp sáng góc nhỏ của tôi
trên thế giới.
Đó là công việc mới của tôi.
Vì tôi không cần gì nữa, tôi có cả rồi.
Rồi khi tôi có một cuộc gặp gỡ,
về làm sao giúp người này đạt được
mục tiêu của cô ấy?
Khi tôi ở trong cộng đồng của mình,
nó như thể thứ tôi có thể
và duy nhất mang tới chăng?
Khi tôi hẹn hò,
Nó như cách tôi khám phá một ai đó chỉ
trong vòng một giờ đồng hồ
thứ, tất nhiên, mang đến tôi
một vòng tròn trịa.
Bởi người ta luôn hỏi tôi
cuộc sống tình cảm; họ muốn biết mà
(cười)
Thế đấy, câu trả lời là,
tôi vẫn đang tiến hành.
Chúng ta không phải là tất cả sao?
Vậy nên đây là nơi tôi đang tồn tại.
Khoảng 3 tháng trước,
tôi hẹn hò lần đầu.
Được chừng 30 phút, tôi thấy mình chú ý
không phải liệu anh ta có thích mình không
mà là tôi cảm nhận sự hiện diện của anh ấy
Tôi để ý mình rạng rỡ, vui vẻ và dí dỏm.
Như tôi đã hồi đáp hôm sau
tôi thấy "Ôi thật tuyện vời!
Thấy đấy, đây là cách mình
cam kết với bản thân."
Tôi thậm chỉ không hẹn hò để
khiến ai đó thích mình.
Tôi thấy hứng thú việc tôi thấy thế nào về
mình hơn là anh ấy thấy thế nào về mình,
chẳng phải do tôi ích kỹ,
mà do mối quan hệ duy nhất
tôi từng có với người khác
là cái mà khi tôi đã thực sự có
với bản thân-
và rồi tôi sẽ có với họ.
Rồi anh ấy thích tôi,
và chúng tôi ở bên nhau đến giờ.
Nó tuyệt lắm,
nhưng tôi đã kết hôn 3 lần rồi,
nên từ từ đã!
(cười)
Chuyện là tôi không cố để có sự chắc chắn
từ anh ấy bằng hôn nhân,
và, lạy Chúa, một chiếc xe đẩy em bé.
Tôi chỉ ở đây để trong một mối quan hệ.
Tôi không chết đi vì câu nói
"Làm vợ anh chứ?"
Bởi vì dù những lời ấy rất có sức mạnh.
-cực có sức mạnh với người như tôi-
Tôi không cần phải nghe từ anh ấy
vì tôi đã nghe từ chính mình.
Cách tôi nhìn nó như khi tôi
đạt được bản thân trên núi cao
hay biển sâu,
và tôi quỳ xuống bảo "Tôi sẽ không bao giờ
bỏ rơi em."
Và giờ đây tôi đang kết hông với người mà
tôi thật sự mốt cùng chung sống,
bản thân tôi.
(cười)
Xin cảm ơn.
(cười)