Tôi sẽ không bao giờ quên được cái cảm giác khi nhìn thấy đại dương và lần đầu tiên đặt chân lên thuyền Và với một đứa trẻ bốn tuổi Đó là một cảm giác được tự do nhất tôi có thể tưởng tượng ra. Bạn cũng biết, ở tuổi đó, tôi cảm thấy Chắc chắn một ngày nào đó tôi sẽ yêu, bằng một cách nào đó,để chèo thuyền vòng quanh thế giới. Khi bạn khởi hành những chuyến đi bạn sẽ mang tất cả những gì cần thiết để tồn tại. Cái mà bạn có là tất cả Bạn phải quản lý những thứ mình đang có từ những giọt diesel đến những gói thức ăn cuối cùng. Đó chắc chắn là thiết yếu nếu không bạn sẽ không thể đi Và đột nhiên tôi nhận ra, "Nhưng tại sao thế giới của chúng ta nhiều khác biệt đến thế?" Như đã biết, chúng ta có một nguồn tài nguyên hữu hạn, có sẵn cho chúng ta dùng một lần trong lịch sử nhân loại. Là kim loại, nhựa, phân bón. Chúng ta đào chúng lên từ đất mẹ và dùng nó. Làm thế nào để nó được dùng dài hạn? Chắc chắn là có một cách khác để ta dùng các nguồn tài nguyên trên toàn cầu Là sử dụng chúng nhưng không dùng hết. Đó là câu hỏi đã có trong đầu tôi, và khiến tôi mất một khoảng khá lâu để đến một nơi mà tôi nhận ra có một cách khác mà kinh tế có thể vận hành, có một cách khác ta có thể sử dụng công cụ, vật liệu. Và nó sẽ thành một vong lặp kinh tế Cách các chức năng kinh tế hoạt đông ngày nay rất khai thác Đó là về đường dài