Anh đang nói chuyện điện thoại với bạn gái, cô nàng đang buồn phiền.
Cô ta sắp nổi giận về những điều mà anh nói.
Vì cô ta đâu có hiểu khiếu hài hước của anh như em đâu.
Em đang ở trong phòng mình, thật là một tối thứ ba điển hình.
Em lắng nghe loại nhạc mà cô ta không hề thích.
Và cô nàng sẽ không bao giờ hiểu những câu chuyện kể của anh như em đâu.
Nhưng nàng ta mặc những chiếc váy ngắn cũn cỡn,
Còn em chỉ mặc áo phông giản dị thôi.
Cô ả là trưởng đội cỗ vũ,
còn em chỉ ở trên khán đài thôi.
Mơ mộng về một ngày khi anh thức dậy,
và hiểu ra điều anh vẫn luôn tìm kiếm,
đã ở đây từ bấy lâu nay.
Nếu anh có thể nhìn ra,
em là người duy nhất hiểu lòng anh,
đã ở đây từ bấy lâu nay, vậy sao anh không nhận ra
anh thuộc về em.
Anh thuộc về em.
Dạo bước trên những con phố cùng anh, và chiếc quần jean mòn rách
Em không thể ngừng nghĩ rằng chuyện mình như thế này mới phải.
Cười đùa trên ghế ngồi công viên, em tự nghĩ về mình,
Này nàng ơi, như vậy không dễ dàng sao?
Và anh có nụ cười
có thể làm sáng bừng cả thị trấn này.
Em đã không nhìn thấy lâu rồi.
Kể từ lúc nàng ta làm tinh thần anh suy sụp.
Anh nói anh vẫn ổn thôi.
Nhưng em biết là anh còn hơn thế nữa.
Nè anh! Anh định làm gì với đứa con gái như thế hả?
Cô ta mang những đôi giày cao gót.
Còn em mang những đôi giày thể thao.
Cô ả là trưởng đội cổ vũ
em chỉ ngồi trên khán đài động viên anh thôi.
Mơ mộng về một ngày khi anh thức dậy và nhận ra
Điều anh vẫn luôn tìm kiếm
đã ỡ đây từ bấy lâu nay.
Nếu anh có thể nhìn ra
em là người luôn hiểu lòng anh,
đã ở bên anh tự bao giờ, vậy sao anh vẫn mãi không nhận ra
anh thuộc về em.
Đứng một bên và đợi chờ anh ở phía đằng sau.
Suốt từ đó đến nay sao anh vẫn không hề biết?
Người yêu dấu ơi,
anh thuộc về em đó
Anh thuộc về em thôi.
Em nhớ lúc anh chạy đến nhà em.
ở giữa màn đêm buốt giá.
Em là người khiến anh mỉm cười.
khi anh biết anh sắp dâng trào nước mắt.
Và em biết những bài hát mà anh thích.
Và khi anh kể cho em về những ước mơ của mình.
Em nghĩ em biết nơi anh thuộc về.
Em biết là nơi đó là cùng với em.
Anh không nhận ra em là người luôn hiểu rõ anh sao?
Em đã luôn ở đây từ bấy lâu nay.
Vậy cớ sao anh không nhận ra
anh thuộc về em chứ?
Đứng bên đời anh và đợi chờ ở phía đằng sau.
Từ bấy lâu nay.
Sao anh có thể không biết?
Anh yêu, anh thuộc về em/
Anh thuộc về em đó.
Anh thuộc về em/
Có bao giờ anh nghĩ, chỉ có thể thôi
anh thuộc về em
anh thuộc về em.