< Return to Video

Béatrice Coron: Những câu chuyện được làm từ giấy

  • 0:03 - 0:09
    (Vỗ tay)
  • 0:17 - 0:21
    (Vỗ tay)
  • 0:27 - 0:30
    Tôi là người cắt giấy.
  • 0:30 - 0:32
    (Cười)
  • 0:32 - 0:35
    Tôi cắt để tạo nên những câu chuyện.
  • 0:35 - 0:38
    Vì thế nên quá trình làm việc của tôi rất chân phương.
  • 0:38 - 0:40
    Tôi lấy một mẩu giấy,
  • 0:40 - 0:43
    mường tượng ra một câu chuyện,
  • 0:43 - 0:46
    thỉnh thoảng tôi phác thảo vài nét, nhưng cũng có lúc tôi không cần phải làm việc này.
  • 0:46 - 0:48
    Và vì những gì tôi tưởng tượng
  • 0:48 - 0:51
    đã thật sự hiển hiện trên giấy,
  • 0:51 - 0:53
    nên tôi chỉ cần cắt bỏ đi
  • 0:53 - 0:56
    những thứ rườm rà, không liên quan đến mẩu chuyện.
  • 0:56 - 0:59
    Vậy nên tôi không cắt giấy
  • 0:59 - 1:01
    theo một đường thẳng.
  • 1:01 - 1:03
    Thật ra,
  • 1:03 - 1:05
    Tôi xem nó như một đường trôn ốc.
  • 1:05 - 1:07
    Tôi không được sinh ra
  • 1:07 - 1:10
    với một chiếc dao gắn trên tay
  • 1:10 - 1:13
    Và tôi không nhớ là mình đã từng cắt giấy khi còn nhỏ.
  • 1:13 - 1:15
    Khi đến tuổi thiếu niên,
  • 1:15 - 1:17
    Tôi phác họa và vẽ,
  • 1:17 - 1:19
    Tôi mơ ước trở thành một họa sĩ.
  • 1:19 - 1:23
    Nhưng đó cũng là thời điểm tôi trở nên nổi loạn.
  • 1:23 - 1:25
    Tôi từ bỏ tất cả mọi thứ
  • 1:25 - 1:29
    và làm nhiều nghề quái lạ.
  • 1:29 - 1:31
    Trong số đó,
  • 1:31 - 1:34
    Tôi từng làm người chăm sóc cừu,
  • 1:34 - 1:36
    người lái xe tải,
  • 1:36 - 1:38
    công nhân phân xưởng,
  • 1:38 - 1:40
    nhân viên lau dọn,
  • 1:40 - 1:42
    Tôi làm trong ngành du lịch khoảng 1 năm
  • 1:42 - 1:44
    ở Mexico
  • 1:44 - 1:47
    và ở Ai Cập một năm.
  • 1:47 - 1:49
    Tôi chuyển đến sống trong hai năm
  • 1:49 - 1:51
    ở Đài Loan.
  • 1:51 - 1:53
    Cuối cùng tôi dừng chân ở New York
  • 1:53 - 1:55
    và trở thành hướng dẫn viên du lịch ở đấy.
  • 1:55 - 1:58
    Và tôi vẫn làm việc với tư cách người dẫn đầu tour du lịch,
  • 1:58 - 2:00
    tôi di chuyển như con thoi
  • 2:00 - 2:03
    giữa Trung Quốc, Tây Tạng và Trung Á.
  • 2:03 - 2:06
    Đương nhiên những việc này tốn rất nhiều thời gian, cho đến khi tôi đã gần bước sang tuổi 40,
  • 2:06 - 2:08
    tôi quyết định rằng đã đến thời điểm
  • 2:08 - 2:11
    để bắt đầu công việc nghệ thuật của mình.
  • 2:12 - 2:17
    (Vỗ tay)
  • 2:17 - 2:19
    Tôi đã chọn việc cắt giấy
  • 2:19 - 2:21
    bởi vì giấy có giá thành thấp,
  • 2:21 - 2:23
    nhẹ,
  • 2:23 - 2:25
    và ta có thể biến hóa nó
  • 2:25 - 2:27
    theo nhiều cách khác nhau.
  • 2:27 - 2:31
    Tôi đã chọn thể hiện qua ngôn ngữ của những cái bóng
  • 2:31 - 2:34
    bởi vì nó rất hiệu quả về mặt hình ảnh.
  • 2:34 - 2:40
    Và nó cũng thể hiện thứ cốt yếu nhất của mọi điều.
  • 2:40 - 2:42
    Từ "bóng" -- "Silhouette"
  • 2:42 - 2:45
    bắt nguồn từ tên một vị bộ trưởng tài chính
  • 2:45 - 2:48
    tên là Etienne de Silhouette.
  • 2:48 - 2:52
    Ông ta đã mạnh tay cắt giảm ngân sách
  • 2:52 - 2:54
    đến nỗi mà mọi người không còn khả năng mua được
  • 2:54 - 2:56
    những bức vẽ được nữa,
  • 2:56 - 2:58
    và họ cần có những bức chân dung cho riêng mình
  • 2:58 - 3:00
    "a la silhouette."
  • 3:00 - 3:02
    (Cười)
  • 3:02 - 3:08
    Vì thế tôi đã tạo nên một chuỗi hình ảnh với những đường cắt sửa,
  • 3:08 - 3:13
    rồi sau đó ghép nối chúng lại với nhau
  • 3:13 - 3:15
    Mọi người bảo tôi rằng
  • 3:15 - 3:18
    chúng giống như 36 góc nhìn của tòa nhà Empire Sate
  • 3:18 - 3:22
    họ nói với tôi rằng, "Cậu sẽ làm một cuốn sách về nghệ thuật chứ."
  • 3:22 - 3:25
    Có rất nhiều định nghĩa về một cuốn sách nghệ thuật.
  • 3:25 - 3:28
    Chúng được thiết kế với nhiều kiểu dáng khác nhau.
  • 3:28 - 3:30
    Nhưng đối với tôi
  • 3:30 - 3:32
    những cuốn sách nghệ thuật ấy vô cùng thú vị
  • 3:32 - 3:35
    để có thể tường thuật lại một câu chuyện theo lối giàu hình tượng.
  • 3:35 - 3:37
    Có thể dùng chữ
  • 3:37 - 3:40
    nhưng cũng có thể không.
  • 3:40 - 3:42
    Tôi có một niềm đam mê cháy bỏng
  • 3:42 - 3:45
    đối với những bức vẽ và những con chữ.
  • 3:45 - 3:47
    Tôi thích cách chơi chữ
  • 3:47 - 3:50
    và sự liên hệ về mặt tiềm thức.
  • 3:50 - 3:53
    Tôi yêu những điều kì lạ của ngôn ngữ.
  • 3:53 - 3:55
    Ở bất cứ nơi đâu tôi cũng tìm tòi học những thứ ngôn ngữ được sử dụng ở đấy,
  • 3:55 - 3:57
    nhưng chẳng bao giờ giỏi được.
  • 3:57 - 3:59
    Vì vậy tôi luôn luôn tìm
  • 3:59 - 4:01
    những từ có cùng gốc nhưng thực không phải vậy
  • 4:01 - 4:04
    hoặc là những từ giống nhau giữa các ngôn ngữ.
  • 4:04 - 4:07
    Chắc các bạn cũng đoán được rằng ngôn ngữ mẹ đẻ của tôi là tiếng Pháp.
  • 4:07 - 4:11
    Còn ngôn ngữ tôi sử dụng hằng ngày là tiếng Anh.
  • 4:11 - 4:13
    Vậy nên tôi đã bắt tay vào làm một chuỗi công việc
  • 4:13 - 4:16
    về những từ giống nhau
  • 4:16 - 4:19
    giữa tiếng Pháp và tiếng Anh.
  • 4:19 - 4:21
    Một trong số đó
  • 4:21 - 4:23
    chính là "Spelling Spider"
  • 4:23 - 4:25
    Spelling Spider (chú nhện đánh vần)
  • 4:25 - 4:28
    cùng họ hàng với từ spelling bee (chú ong đánh vần)
  • 4:28 - 4:30
    (Cười)
  • 4:30 - 4:33
    Nhưng liên quan đến Web nhiều hơn cả.
  • 4:33 - 4:35
    (Cười)
  • 4:35 - 4:37
    Và con nhện này
  • 4:37 - 4:40
    dệt nên một bảng chữ cái song ngữ.
  • 4:40 - 4:44
    Vì thế các bạn có thể đọc được từ "architecture active"
  • 4:44 - 4:47
    hoặc "active architecture." (kiến trúc chủ động)
  • 4:47 - 4:50
    Con nhện này lần lượt bò khắp bảng chữ cái
  • 4:50 - 4:54
    tìm những tính từ và danh từ giống nhau
  • 4:54 - 4:57
    Vì thế nếu như không biết những ngôn ngữ này
  • 4:57 - 5:00
    bạn có thể học được ngay lập tức.
  • 5:01 - 5:04
    Một điều mang dáng dấp cổ xưa của cuốn sách này
  • 5:04 - 5:06
    chính là những cuộn giấy.
  • 5:06 - 5:09
    Chúng rất tiện lợi,
  • 5:09 - 5:12
    vì bạn có thể tạo ra một bức tranh lớn
  • 5:12 - 5:15
    trên một chiếc bàn nhỏ.
  • 5:16 - 5:20
    Những kết quả không ngở đến của phương thức này
  • 5:20 - 5:25
    chính là việc bạn chỉ có thể thấy một phần bức tranh của mình,
  • 5:25 - 5:29
    do đó nó tạo nên một lối kiến trúc tự do.
  • 5:29 - 5:33
    Và giờ thì tôi đang tạo ra các kiểu cửa sổ.
  • 5:33 - 5:36
    Đừng chỉ nhìn riêng những gì được thể hiện ở bề mặt
  • 5:36 - 5:38
    mà hãy quan sát
  • 5:38 - 5:40
    nhiều thế giới riêng biệt.
  • 5:40 - 5:42
    Tôi thường là một kẻ ngoài cuộc
  • 5:42 - 5:45
    để nhìn xem mọi thứ vận hành như thế nào
  • 5:45 - 5:47
    và điều gì đang diễn ra.
  • 5:47 - 5:49
    Mỗi chiếc cửa sổ kia
  • 5:49 - 5:51
    là một bức tranh
  • 5:51 - 5:53
    là cả thế giới
  • 5:53 - 5:55
    mà tôi thường xuyên ghé thăm nhiều lần.
  • 5:55 - 5:57
    Và mỗi khi hòa mình vào thế giới này
  • 5:57 - 5:59
    ngẫm nghĩ về bức tranh
  • 5:59 - 6:02
    hay những từ nhàm chán miêu tả dự định trong tương lai,
  • 6:02 - 6:04
    và những từ thường được sử dụng trong đời sống hằng ngày,
  • 6:04 - 6:07
    mà chúng ta thường dùng với cảm xúc.
  • 6:07 - 6:10
    Đó chính là tất cả những gì có thể.
  • 6:10 - 6:15
    Điều gì sẽ xảy ra nếu như chúng ta đang sống trong những ngôi nhà bằng bong bóng nhỉ?
  • 6:15 - 6:19
    Hẳn sẽ là một thế giới bay bổng, bồng bềnh trong không gian đây.
  • 6:19 - 6:24
    Và chúng ta hầu như sẽ rất ít chạm chân đến hành tinh này.
  • 6:24 - 6:27
    Sẽ nhẹ tênh.
  • 6:27 - 6:32
    Vì thế thỉnh thoảng tôi ở trong ngắm nhìn ra xa mọi vật,
  • 6:32 - 6:34
    chẳng hạn như thành phố EgoCentri
  • 6:34 - 6:37
    và những vòng tuần hoàn khép kín.
  • 6:37 - 6:40
    Đôi khi đấy chính là một cái nhìn mang tính toàn cầu,
  • 6:40 - 6:43
    về những cội nguồn chung của chúng ta
  • 6:43 - 6:47
    và việc làm thế nào để sử dụng chúng mà đạt được ước mơ.
  • 6:47 - 6:49
    Ta cũng có thể xem chúng
  • 6:49 - 6:51
    nhưng một tổ ấm an bình.
  • 6:51 - 6:54
    Và nguồn cảm hứng của tôi
  • 6:54 - 6:57
    vô cùng đa dạng.
  • 6:58 - 7:01
    Tôi ảnh hưởng bởi những gì mình đọc,
  • 7:01 - 7:04
    những thứ mình thấy.
  • 7:04 - 7:07
    Tôi có vài câu chuyện cười,
  • 7:07 - 7:10
    ví dụ như "Những nhịp đập câm lặng."
  • 7:10 - 7:12
    (Cười)
  • 7:13 - 7:15
    Còn lại thuộc thể loại lịch sử.
  • 7:15 - 7:17
    Và đây là "Thành phố Kẹo Ngọt."
  • 7:17 - 7:19
    Nó không phải là
  • 7:19 - 7:21
    một lịch sử được xoa dịu bởi đường ngọt.
  • 7:21 - 7:24
    Đây là câu chuyện về việc mua bán nô lệ
  • 7:24 - 7:27
    cho đến việc tiêu thu đường quá mức
  • 7:27 - 7:31
    với những khoảnh khắc ngọt ngào đan xen.
  • 7:31 - 7:34
    Thỉnh thoảng tôi cảm thấy xúc động trước một số mẩu tin tức,
  • 7:34 - 7:38
    chẳng hạn như tin về trận động đất ở Haiti vào năm 2010.
  • 7:40 - 7:43
    Cũng có khi lại chẳng liên quan đến những câu chuyện của riêng tôi.
  • 7:43 - 7:45
    Mọi người tâm sự với tôi về cuộc sống của họ,
  • 7:45 - 7:48
    về những kỷ niệm, những khát khao cháy bỏng,
  • 7:48 - 7:51
    và tôi mường tượng ra một cảnh quan tâm trí.
  • 7:51 - 7:54
    Tôi phân luồng câu chuyện quá khứ của họ
  • 7:54 - 7:57
    để họ sẽ có một nơi để quay trở lại
  • 7:57 - 8:01
    để quan sát cuộc sống của họ và những khả năng có thể xảy ra.
  • 8:01 - 8:05
    Tôi gọi chúng là những thành phố của Freud.
  • 8:05 - 8:07
    Tôi không thể thay mặt phát ngôn cho tất cả những bức tranh của mình,
  • 8:07 - 8:11
    vì vậy tôi sẽ chỉ lướt qua một vài thế giới
  • 8:11 - 8:13
    được đặt tên.
  • 8:13 - 8:16
    Thành Phố Modi.
  • 8:17 - 8:20
    Thành phố điện năng.
  • 8:22 - 8:26
    Sự tăng trưởng điên loạn trong vòng tuần hoàn Colombus.
  • 8:30 - 8:33
    Thành phố san hô.
  • 8:34 - 8:38
    Mạng lưới thời gian.
  • 8:40 - 8:43
    Thành phố hỗn loạn.
  • 8:45 - 8:48
    Những trận chiến thường ngày.
  • 8:50 - 8:52
    Thành phố hạnh phúc"
  • 8:54 - 8:57
    Quần đảo nổi.
  • 8:58 - 9:00
    Về một khía cạnh,
  • 9:00 - 9:03
    Tôi đã phải hoàn thành" Cả 9 yards."
  • 9:03 - 9:06
    Thật sự nó đúng là một mẩu giấy được cắt dài chín yards.
  • 9:06 - 9:08
    (Cười)
  • 9:08 - 9:10
    Trong cuộc sống cũng như trong những mẩu giấy,
  • 9:10 - 9:12
    mọi thứ đều có mối liên hệ với nhau.
  • 9:12 - 9:15
    Câu chuyện này dẫn đến câu chuyện khác.
  • 9:15 - 9:17
    Bên cạnh đó tôi cũng rất hứng thú
  • 9:17 - 9:19
    với sức mạnh thể chất của loại hình này,
  • 9:19 - 9:22
    bởi vì bạn phải di chuyển nếu muốn thấy được nó.
  • 9:22 - 9:24
    Và song song với công việc cắt giấy
  • 9:24 - 9:26
    tôi còn phải chạy.
  • 9:26 - 9:28
    Tôi bắt đầu từ những bức vẽ nhỏ,
  • 9:28 - 9:30
    với vài dặm ngắn.
  • 9:30 - 9:33
    Bức tranh lớn hơn thì tôi như phải chạy marathon vậy
  • 9:33 - 9:36
    Sau đó tôi đã chạy được 50K, rồi 60K.
  • 9:36 - 9:41
    Rồi 50 dặm - hơn cả marathon.
  • 9:41 - 9:44
    Và tôi vẫn có cảm giác như mình đang chạy,
  • 9:44 - 9:46
    Đó chính là sự rèn luyện
  • 9:46 - 9:49
    để có thể trở thành một vận động viên cắt giấy đường dài
  • 9:49 - 9:51
    (Cười)
  • 9:51 - 9:55
    Việc chạy như vậy giúp tôi nạp nhiều năng lượng.
  • 9:55 - 9:58
    Đây là một cuộc chạy marathon để cắt giấy trong vòng 3 tuần
  • 9:58 - 10:01
    ở bảo tàng nghệ thuật và thiết kế
  • 10:01 - 10:03
    tại thành phố New York.
  • 10:03 - 10:07
    Kết quả là "Địa ngục và Thiên đường."
  • 10:07 - 10:10
    Nó bao gồm hai mảnh giấy cao 13 ft.
  • 10:10 - 10:13
    Được đặt trên tầng hai của bảo tàng,
  • 10:13 - 10:15
    nhưng thật ra nó là một bức vẽ chung nhất.
  • 10:15 - 10:18
    Tôi gọi nó là "Địa ngục và Thiên đường"
  • 10:18 - 10:22
    vì sự luân phiên theo ngày của chúng.
  • 10:22 - 10:24
    Không tồn tại lằn ranh phân chia giữa hiên đường và địa ngục.
  • 10:24 - 10:26
    Có những người sinh ra từ địa ngục,
  • 10:26 - 10:29
    và đấu tranh lại tất cả, họ vươn đến thiên đàng.
  • 10:29 - 10:31
    Nhưng lại có những kẻ thực hiện môt chuyến du hành đối lập.
  • 10:31 - 10:33
    Đó chính là ranh giới.
  • 10:33 - 10:35
    Dưới địa ngục bạn thấy sự bóc lột lao động
  • 10:35 - 10:38
    Trên thiên đường bạn thấy những người thuê đôi cánh để đeo trên vai.
  • 10:38 - 10:41
    Và rồi bạn có tất cả những câu chuyện riêng tư này
  • 10:41 - 10:45
    nơi mà ta đôi khi hành xử giống nhau,
  • 10:45 - 10:50
    và kết quả mang lại sẽ đưa ta lên thiên đàng hay vùi sâu dưới địa ngục.
  • 10:50 - 10:52
    Vì thế "Địa ngục và Thiên đường"
  • 10:52 - 10:55
    kể về ý chí tự do
  • 10:55 - 10:57
    và về sự ràng buộc của số mệnh.
  • 10:57 - 10:59
    Và thông qua việc tạo hình với giấy,
  • 10:59 - 11:03
    bạn có được cả bức vẽ và cấu trúc của nó.
  • 11:03 - 11:06
    Vì thế bạn có thể tháo nó khỏi tường.
  • 11:07 - 11:10
    Đây là một cuốn sách nghệ thuật
  • 11:10 - 11:13
    được gọi là "Dự án nhận dạng."
  • 11:13 - 11:17
    Không phải là về những đặc điểm cá nhân.
  • 11:17 - 11:21
    Mà có phần nghiêng về xã hội hơn.
  • 11:21 - 11:23
    Bạn chỉ việc đứng phía sau
  • 11:23 - 11:25
    và khoác lên.
  • 11:25 - 11:27
    Nó giống như bao gồm nhiều lớp khác nhau
  • 11:27 - 11:29
    về nguồn gốc của chúng ta
  • 11:29 - 11:31
    và những gì mà ta mang đến thế giới này
  • 11:31 - 11:33
    là một nét đặc trưng riêng.
  • 11:33 - 11:36
    Đó chính là một dự án sách nghệ thuật khác.
  • 11:36 - 11:40
    Thực tế, hai thứ này bao gồm trong một bức tranh.
  • 11:40 - 11:42
    Giống như cái tôi đang mặc
  • 11:42 - 11:44
    và cái đang được triển lãm
  • 11:44 - 11:46
    tại trung tâm sách nghệ thuật ở thành phố New York
  • 11:46 - 11:48
    Tại sao tôi lại gọi nó là một cuốn sách?
  • 11:48 - 11:50
    "Bản tuyên bố về thời trang,"
  • 11:50 - 11:52
    có những lời trích dẫn khác nhau về thời trang,
  • 11:52 - 11:54
    vậy nên bạn có thể đọc,
  • 11:54 - 11:56
    và cũng có thể,
  • 11:56 - 11:59
    vì định nghĩa về sách nghệ thuật
  • 11:59 - 12:02
    là muôn hình muôn vẻ.
  • 12:02 - 12:04
    Vì thế bạn dỡ những cuốn sách nghệ thuật khỏi tường.
  • 12:04 - 12:06
    Bạn mặc nó đi dạo.
  • 12:06 - 12:09
    Bạn cũng có thể giới thiệu loại hình nghệ thuật này đến với công chúng.
  • 12:09 - 12:12
    Đây là ở Scottsdale, Arizona,
  • 12:12 - 12:15
    nó được gọi là "Những ký ức nổi."
  • 12:15 - 12:18
    là những miền ký ức
  • 12:18 - 12:21
    và ngẫu nhiên lay động bởi gió.
  • 12:23 - 12:25
    Tôi yêu nghệ thuật công chúng.
  • 12:25 - 12:28
    Và tôi đã tham gia nhiều cuộc thi
  • 12:28 - 12:30
    trong một thời gian dài.
  • 12:30 - 12:33
    Sau 8 năm thua cuộc,
  • 12:33 - 12:36
    tôi hào hứng với lời đề nghị đầu tiên
  • 12:36 - 12:39
    về việc thiết kế Phần trăm dành cho Nghệ Thuật ở New York.
  • 12:39 - 12:42
    Nó được dùng làm một trạm nổi
  • 12:42 - 12:45
    cho những công nhân và lính cứu hỏa cấp cứu.
  • 12:45 - 12:48
    Tôi làm một cuốn sách nghệ thuật
  • 12:48 - 12:50
    bằng thép không gỉ
  • 12:50 - 12:52
    thay vì giấy.
  • 12:52 - 12:56
    Tôi gọi nó là "Đồng chí hướng trong công việc."
  • 12:56 - 12:58
    Nhưng tôi thêm chong chóng gió vào cả hai bên
  • 12:58 - 13:02
    để thể hiện rằng họ bao quát tất cả phương hướng.
  • 13:02 - 13:04
    Với nghệ thuật công chúng,
  • 13:04 - 13:07
    Tôi cũng có thể cắt thủy tinh.
  • 13:07 - 13:10
    Đây là mảnh thủy tinh nhẵn ở Bronx
  • 13:10 - 13:12
    Và mỗi lần tôi thực hiện nghệ thuật trước công chúng,
  • 13:12 - 13:14
    Tôi mong muốn gửi gắm một điều gì đấy thật sự liên quan
  • 13:14 - 13:16
    tới nơi được dùng để thực hiện.
  • 13:16 - 13:18
    Do đó đối với tàu điện ngầm ở NY,
  • 13:18 - 13:21
    Tôi đã nhận thấy sự liên hệ
  • 13:21 - 13:24
    giữa việc đi bằng tàu điện ngầm
  • 13:24 - 13:26
    và việc đọc.
  • 13:26 - 13:29
    Đó chính là du lịch kịp thời, du lịch đúng giờ.
  • 13:29 - 13:31
    Nền văn học Bronx,
  • 13:31 - 13:33
    tất cả đều về những nhà văn ở Bronx
  • 13:33 - 13:35
    và tác phẩm của họ.
  • 13:37 - 13:39
    Một dự án về thủy tinh khác
  • 13:39 - 13:41
    được trình diễn ở thư viện công cộng
  • 13:41 - 13:44
    tại San Jose, Californa.
  • 13:44 - 13:47
    Tôi đưa ra quan điểm
  • 13:47 - 13:49
    về sự tăng trưởng thực vật ở San Jose.
  • 13:49 - 13:51
    Tôi bắt đầu ở trung tâm thành phố trước
  • 13:51 - 13:53
    với quả sồi
  • 13:53 - 13:57
    đối với nền văn minh Ohlone Indian
  • 13:57 - 13:59
    Sau đó tôi lấy trái từ châu Âu
  • 13:59 - 14:01
    đem đến cho những chủ đồn điền.
  • 14:01 - 14:04
    Và rồi là quả từ khắp thế giới cho thung lũng Silicon ngày nay
  • 14:04 - 14:06
    Và nó vẫn đang mọc.
  • 14:06 - 14:09
    về mặt kỹ thuật, nó được cắt,
  • 14:09 - 14:11
    phun luồng cát, khắc
  • 14:11 - 14:15
    và in thủy tinh thành những mảnh đậm chất kiến trúc.
  • 14:15 - 14:17
    Bên ngoài thư viện,
  • 14:17 - 14:21
    Tôi muốn tạo nên một nơi để khai thác tâm tư các bạn.
  • 14:21 - 14:24
    Tôi lấy những cuốn sách trong thư viện
  • 14:24 - 14:27
    có hình trái cây trên tựa đề
  • 14:27 - 14:30
    và tôi dùng nó để làm khu vườn dành cho đi bộ
  • 14:30 - 14:32
    với những quả ngọt kiến thức.
  • 14:32 - 14:35
    Tôi trồng cả cây biblio.
  • 14:35 - 14:37
    Đó là một cái cây,
  • 14:37 - 14:40
    mà trong thân cây là những bộ rễ ngôn ngữ.
  • 14:40 - 14:44
    Về hệ thống viết chữ quốc tế.
  • 14:44 - 14:46
    Và trên những cành cây
  • 14:46 - 14:49
    là những cuốn sách thư viện đang đâm chồi nảy lộc, ngày một lớn lên.
  • 14:50 - 14:53
    Bạn cũng có thể dùng chức năng và hình thái
  • 14:53 - 14:55
    trong nghệ thuật công chúng.
  • 14:55 - 14:57
    Vậy nên ở Aurora, Colorado đó là một chiếc ghế dài.
  • 14:57 - 15:00
    Nhưng chiếc ghế dài này có một điểm cộng.
  • 15:00 - 15:03
    Vì nếu bạn ngả lưng một hồi lâu trên chiếc ghế dài này vào mùa hè,
  • 15:03 - 15:05
    bạn sẽ đứng dậy đi
  • 15:05 - 15:08
    và tạm khoe
  • 15:08 - 15:10
    yếu tố câu chuyện trên hai bắp đùi của mình
  • 15:10 - 15:13
    (Cười)
  • 15:15 - 15:17
    Một chức năng hữu dụng khác,
  • 15:17 - 15:19
    nằm ở phía nam Chicago
  • 15:19 - 15:21
    dành cho trạm ga điện ngầm.
  • 15:21 - 15:25
    Tên là " Hạt giống ngày mai, gieo trồng hôm nay."
  • 15:25 - 15:28
    Đó là một câu chuyện về việc chuyển giao
  • 15:28 - 15:30
    và những mối liên kết.
  • 15:30 - 15:32
    Nó có tác dụng như một tấm màn chắn
  • 15:32 - 15:35
    để bảo vệ tàu và người di chuyển,
  • 15:35 - 15:38
    và ngăn không cho vật lạ xuất hiện trên đường ray.
  • 15:38 - 15:41
    Để có thể biến những hàng rào chắn
  • 15:41 - 15:44
    và cửa sổ bảo vệ thành những bông hoa
  • 15:44 - 15:46
    thật là tuyệt.
  • 15:46 - 15:49
    Tôi đã làm việc ở đây trong vòng ba năm vừa qua
  • 15:49 - 15:51
    với một nhà phát triển đến từ phía Nam Bronx
  • 15:51 - 15:53
    để mang nghệ thuật đến với cuộc sống
  • 15:53 - 15:55
    đến với những tòa nhà tiền lương thấp
  • 15:55 - 15:58
    và những căn hộ vừa phải.
  • 15:58 - 16:01
    Mỗi tòa nhà có nét đặc trưng riêng.
  • 16:01 - 16:05
    Đôi khi là về di sản của khu dân cư,
  • 16:05 - 16:09
    hay như ở Morrisania, chúng nói về lịch sử nhạc jazz.
  • 16:09 - 16:12
    Những dự án khác, như cái ở Paris,
  • 16:12 - 16:14
    là về tên một con đường.
  • 16:14 - 16:17
    Gọi là Rue des Prairies -- có nghĩa là đường Đồng cỏ
  • 16:17 - 16:19
    Tôi mang đến đó con thỏ,
  • 16:19 - 16:21
    con chuồn chuồn,
  • 16:21 - 16:23
    đặt trên con đường đấy
  • 16:23 - 16:25
    và vào năm 2009
  • 16:25 - 16:28
    Tôi được yêu cầu thiết kế một tấm poster
  • 16:28 - 16:31
    để trưng bày trong những chiếc xe điện ngầm ở New York
  • 16:31 - 16:33
    trong một năm.
  • 16:33 - 16:37
    việc đó quả như những thính giả phải lắng nghe miễn cưỡng.
  • 16:37 - 16:41
    Và tôi muốn giải thoát cho họ
  • 16:41 - 16:44
    Tôi tạo nên "Vòng quanh thị trấn."
  • 16:44 - 16:46
    Tôi cắt giấy trước,
  • 16:46 - 16:49
    sau đó tôi trang trí màu trên máy vi tính.
  • 16:49 - 16:52
    Do đó tôi có thể gọi nó là sản phẩm kết hợp giữa thủ công và công nghệ.
  • 16:52 - 16:54
    Theo đó
  • 16:54 - 16:57
    Tôi cắt giấy
  • 16:57 - 16:59
    và sử dụng vài kỹ thuật khác.
  • 16:59 - 17:02
    Nhưng kết quả chung nhất vẫn là tạo nên những câu chuyện.
  • 17:02 - 17:05
    Những câu chuyện với nhiều khả năng tình tiết.
  • 17:05 - 17:07
    với nhiều viễn cảnh phía trước.
  • 17:07 - 17:09
    Tôi không biết những câu chuyện đó.
  • 17:09 - 17:13
    Tôi lấy những bức vẽ từ sự tưởng tượng ở khắp nơi trên trái đất của chúng ta,
  • 17:13 - 17:15
    từ những từ ngữ nhàm chán, những thứ ta luôn nghĩ đến,
  • 17:15 - 17:17
    từ lịch sử.
  • 17:17 - 17:19
    Mỗi người là một người kể chuyện,
  • 17:19 - 17:22
    vì ai cũng có một câu chuyện để kể.
  • 17:22 - 17:24
    Nhưng quan trọng hơn cả là
  • 17:24 - 17:26
    mọi người phải làm khiến câu chuyện ấy
  • 17:26 - 17:28
    trở nên hợp lý trong thế giới này.
  • 17:28 - 17:30
    Và ở trong tất cả những vũ trụ này,
  • 17:30 - 17:33
    sự tưởng tượng giống như một phương tiện
  • 17:33 - 17:35
    dùng để truyền tải
  • 17:35 - 17:38
    nhưng tâm hồn chúng ta chính là điểm đến
  • 17:38 - 17:40
    và việc chúng ta có thể tái kết nối như thế nào
  • 17:40 - 17:42
    với những điêu thiết yếu và thần kỳ.
  • 17:42 - 17:45
    Đây chính là tất cả những gì liên quan đến việc cắt những câu chuyện.
  • 17:46 - 17:54
    (Vỗ tay)
Title:
Béatrice Coron: Những câu chuyện được làm từ giấy
Speaker:
Béatrice Coron
Description:

Nghệ sĩ Béatrice Coron dùng kéo và giấy để tạo nên vô vàn thế giới đa dạng, từ thành phố ra nông thôn, từ thiên đường cho đến tận địa ngục sâu thẳm. Sải bước trên sân khấu trong chiếc áo choàng được cắt từ Tyvek, bà miêu tả quá trình sáng tạo và phương thức phát triến những câu chuyện của mình trên những chiếc kéo và dao cắt.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
17:55
Phuong Anh Ngo added a translation

Vietnamese subtitles

Revisions