-
Giờ đây, ước tính chính xác nhất thời điểm xảy ra Big Bang
-
và một lần nữa, tôi ko thích cái từ đó lắm, vì càm giác như nó ngụ ý
-
về một vụ nổ, nhưng thật ra nó là về sự giãn nở của không gian
-
-khi không gian nở ra từ một điểm kỳ dị
-
nhưng ước lượng chính xác nhất thời điểm xảy ra
-
là 13.7 tỉ năm trước, và dù ta đã quen với các con số
-
hàng tỷ, nhất là khi ta vói về
-
số tiền lớn, đây là một khoảng thời gian
-
ko thể tin được. Có vẻ như nó là một con số dễ xử lý, nhưng
-
thực ra thì ko. Và trong các video sau, tôi sẽ nói về
-
những thang tthời gian, để bạn có thể thực sự nhận ra
-
nó dài đến thế nào, hay thâm chí ngưỡng mộ, ngưỡng mộ
-
rằng chúng ta không thể tưởng tượng nổi 13.7 tỉ năm dài đến thế nào
-
Và tôi muốn nhấn mạnh rằng đây là
-
ước tính chính xác nhất cho tới hiện tại. Dù vậy thì trong cả những năm tôi sống, dù
-
trong đời tôi khi tôi biết về Big Bang và
-
chú ý đến cái ước tính này,
-
con số này đã hơi xê dịch, vì vậy tôi nghĩ rằng
-
trong tương lại, con số này có thể trở nên chính xác hơn
-
hoặc thay đổi chút ít.
-
Nhưng đây là dự đoán gần nhất. Rồi, như vậy, tôi muốn
-
nghĩ xem nó cho ta biết gì về kích thước
-
của vũ trụ quan sát được
-
Vậy, nếu sữ giãn nở bắt đầu 13.7 tỉ năm trước
-
tất cả những gì ta biết về vũ trụ 3 chiều bắt đầu
-
từ một điểm
-
quãng đường lớn nhất mà một phôton đi được
-
chạm đến chúng ta ngay bây giờ
-
(vậy, mắt ở đây)
-
(vậy, coi như mắt tôi ở ngay đây)
-
(đó là lông mi)
-
lớn nhất - một vài photon ánh sáng
-
đã đến mắt tôi, hoặc có thể
-
nó đến thấy kính một kính viễn vọng
-
quãng đường dài nhất nó đi được
-
là 13.7 tỉ năm
-
Vậy khi ta nhìn vào sự mô tả đó
-
(tôi nghĩ là 2 hay 3 video trước)
-
của vũ trụ quan sats được
-
Tôi vẽ - no là một hình tron
-
Mộ hình tròn
-
Và khi ta thấy ánh sáng từ đây
-
những vật ở xa, rằng ánh sáng đến với ta ngay đây
-
đây là chúng ta. Đây là nơi, tôi đoán
-
theo như mô tả, là vị trị vật ở xa
-
nhưng ánh sáng từ vật ở xa vừa mới đến với chúng ta
-
Và tia sáng đó đã mất 13.7 tỉ năm để đến
-
Giờ, điều mà tôi lưỡng lự
-
vì chúng ta đang nói đến một khoảng cách rất lớn
-
trong một thang thời gian rất lớn... mà qua đó
-
không gian tự nó giãn nở. Ta sẽ thấy trong video
-
rằng ta không thể nói vật ở đây
-
không hẳn
-
nó KHÔNG
-
(để tôi viết hoa)
-
Đây KHÔNG PHẢI là cách nhau 13.7 tỉ năm ánh sáng
-
Nếu ta nói về một thang thời gian nhỏ hơn
-
hoặc, tôi đoán, một quãng đường nhỏ hơn
-
bạn có thể ước tính như vậy
-
Sự giãn nở của vũ trụ chính nó
-
cũng không khác là bao
-
Và để tôi làm rõ hơn
-
Ta đang nói về một vật ở đây
-
nhưng ta còn có thể nói về tọa độ trong không gian
-
Và tọa độ đó (và tôi nên nói,
-
"Tọa độ trong không-thời gian"
-
Vì ta cũng đang quan sát nó vào một thừoi điểm
-
Nhưng tọa độ đó không phải là 13.7 tỉ năm ánh sáng
-
cách tọa độ của chúng ta
-
Có một số nguyên nhân mà ta cần suy xét
-
Đầu tiên, hãy nghĩ về nó
-
Ánh sáng đó đã tỏa ra từ 13.7 tỉ năm trước.
-
Khí ánh sáng đó phát ra,chúng ta ở rất gần tọa độ đó
-
Tọa độ của ta từng ở gần tọa độ của vật kia
-
Vị trí của chúng ta trong vũ trụ hiện tại
-
ở gần điểm của vật đó trong vũ trụ hơn
-
Điều khác để suy xét, khi nó - để tôi vẽ hẳn ra
-
Vậy coi như - ta đi đến thời điểm 300 000 năm
-
sau khi xảy ra sự giãn nở của kỳ dị
-
Vậy, ta đi tới thời điểm 300 000 năm
-
của lịch sử vũ trụ
-
Vậy đây là gần như 300 000 năm tuổi
-
của ... cuộc đời vũ trụ, coi như vậy đi
-
Và coi như là ở điểm này - đầu tiên
-
ở điểm này, moi thứ gấn như không phân biệt
-
một cách có ý nghĩa
-
Ta sẽ nói nhiều hơn về chuyện này khí ta nói về
-
bức xạ nền vi ba vũ trụ
-
nhưng ở thời điểm này của vũ trụ
-
nó gần như là một dạng đồng nhất
-
plasma nóng trắng của hidro
-
Và ta sẽ nói về - nó tỏa ra
-
bức xạ vi sóng, và ta sẽ tìm hiểu thêm
-
ở các video sau
-
Nhưng hãy nghĩ về 2 điểm của vũ trụ non trẻ
-
Vậy đây là vũ trụ khi còn sớm, coi như ta có điểm này
-
và bạn có
-
tọa độ vị trí của chúng ta
-
Tôi sẽ ko đặt vào trung tâm
-
Vì tôi nghĩ vậy sẽ dễ tưởng tượng hơn
-
nếu ko phải là tủng tâm
-
Và hãy coi như ở thừoi điểm ban đầu này của vũ trụ
-
néu bạn lấy ra một cái thước kẻ
-
vag ngay lập tức đo
-
bạn sẽ tìm được khoảng cách
-
là 30 triệu năm ánh sáng
-
Và hãy coi như ở ngay điểm đó
-
vật (màu đỏ magenta) ngay đây
-
phát ra một photon. Có thể nẳm trong dài tần số
-
vi sóng, ta sẽ thấy là
-
đó là khoảng mà nó phát ra
-
Nhưng, nói chung là một photon
-
Và photon đó di chuyển với vận tốc ánh sáng
-
Nó LÀ ánh sáng!
-
Và rồi, thằng photon nói, "Ồ, cậu biết đấy..."
-
"Tôi chỉ có 30 triệu năm ánh sáng để đi"
-
"Không quá tệ. Tôi sẽ đến nơi"
-
"trong 30 triệu năm"
-
Và như vậy - và tôi sẽ riêng ra
-
Các phép toán thực sự phức tạp hơn những gì ta làm ở đây nhiều
-
Nhưng tôi chỉ muốn cho các bạn thấy ý tưởng
-
việc gì đang diễn ra
-
Vậy, coi như, photon nói
-
bạn biết đấy, "khoảng 10 triệu năm nữa là tôi sẽ"
-
"đến tọa độ này"
-
"tôi nên ở cách khoảng 1/3 quãng đuwòng"
-
Nhưng chuyện gì đã xảy ra trong suốt 10 năm đó?
-
Thì, qua 10 triệu năm
-
vũ trụ đã giãn nở thêm chút
-
Vũ trụ đã giãn nở, có lẽ khá nhiều
-
Vậy để tôi vẽ vũ trụ giãn nở
-
Sau 10 triều năm, vũ trụ...
-
... trông thế này
-
(Thật ra, nó có thể lớn hơn)
-
(Để tôi vẽ thế này)
-
Sau 10 triệu năm
-
vũ trụ đã giãn nở thêm một chút
-
Vậy, đây là 10 triệu năm đến tương lai
-
Vẫn theo thang thời gian vũ trụ
-
vẫn chỉ là thơi điểm vũ trụ sơ sinh
-
vì ta đang nói tới 13.7 tỉ năm ở đây
-
Vậy, coi như 10 triệu năm trôi qua
-
Vũ trụ đã giãn nở
-
Tọa độ mà ta chỉ lần trước
-
đã ra tới tận đây
-
Tọa độ mà photon đó đã tứng ở
-
khi nó bị phát ra giờ
-
ngồi tận đây
-
Và photon đó nói. "Ok."
-
"Sau 10 triệu năm ánh sáng tôi sẽ đến"
-
"được đây"
-
Và, tôi đang ước lượng và tôi làm vậy
-
một cách riêng - Tôi chỉ muốn cho các bạn thấy ý tưởng
-
Vậy tọa độ dó, gần như nới mà photon
-
tới trong khoảng 10 triệu năm ánh sáng
-
sẽ ở khoảng đây
-
Toàn bộ vũ trụ đã giãn nở
-
Tất cả các tọa độ đã cách xa nhau
-
Chuyện gì vữa xảy ra vậy
-
Vũ trụ nở ra
-
Khoảng cách mà truwóc đây là 30 triệu năm ánh sáng
-
giờ đây - tôi sẽ đưa một con số ước tính
-
nó thật ra - chỉ là để cho bạn thấy
-
ý tưởng tại sao... cho bạn thấy trực quan
-
chuyện gì đang diễn ra
-
Khoảng cách giờ không còn là 30 triệu năm ánh sáng
-
Có thể nó là 100 triệu
-
Vậy giờ nó là 100 triệu năm ánh sáng đi
-
Vũ trụ đang giãn ra
-
Không gian đang tỏa đi khắp nơi
-
Bạn có thể tưởng tuonwgj nó như một bản nhảy
-
hay bề mặt quả bóng bay - bị căngmỏng ra
-
Vậy tọa độ của nơi ánh sáng từngđến
-
sau 10 triệu năm
-
nó đã đi được 10 triệu năm
-
nhưng nó đã đi được quãng đường lớn hơn!
-
Giờ nó đã đi - khoảng cách đó là
-
theo tỉ lệ của 30 triệu năm ánh sang
-
Phép toán không chinh xác
-
Tôi không dùng phếp tính toán này đề ra con số đó cả
-
Nhưng điểm ở đây - nó đã đi 30 triệu năm ánh sáng
-
Và thật ra, tôi ko nên làm vậy
-
cùng tỉ lệ, quãng đường nó đã đi
-
và quãng đường nó phải đi
-
bởi sự giãn ra, nó sẽ không hẳn
-
hoàn toàn tuyến tính. Ít nhất, khi tôi nghĩ
-
trong đầy, nó không nen vậy. Tôi nghĩ thế
-
Nhưng tôi sẽ không đưa ra phát biểu
-
về nó
-
Nhưng quãng đường mà nó đi - có lẽ
-
quãng đường ở đây giờ là 20 triệu năm ánh sáng
-
... vì mỗi lần nó di chuyển được một đoạn đường
-
quãng đường mà nó đã đi cũng căng ra
-
Nên dù nó đã đi được 10 triệu năm ánh sáng
-
không gian mà nó đi ko còn là
-
10 triệu năm ánh sáng
-
Giờ nó đã nở thánh 20 triệu năm ánh sáng
-
Và quãng đường còn lại nó phải đi
-
ko còn là 20 triệu năm ánh sáng
-
mà giờ nó là 80 triệu năm ánh sáng
-
Và như vậy, photon này có thể hoảng sợ
-
Có một cách lạc quan hơn để nhìn nhận, rằng là
-
"Fuck yeah! Bố đi được hẳn 20 triệu năm ánh sáng"
-
"chỉ trong 10 triệu năm"
-
"ta đã vượt qua giới hạn vận tốc ánh sáng của vũ trụ \m/"
-
Nhưng rất tiếc cho anh, vì tọa độ không gian chính nó
-
cũng giãn ra
-
Chúng trở nên mỏng. Vậy nên photon chỉ di chuyển
-
ở vận tốc ánh sáng. Nhưng khoảng cách mà nó đi được
-
trong 10 triệu năm thì đúng là
-
hơn 10 triệu năm ánh sáng
-
Nó là 20 triệu năm ánh sáng.
-
Vậy nên, bạn ko thể chỉ nhân theo thời gian
-
ở thang vũ trụ này
-
Nhất là khi các tọa độ chính nó
-
bị di chuyển cách xa nhau
-
Nhưng tôi nghĩ bạn thấy chuyện gì đang xảy ra
-
Giờ photon sẽ nói "Oh"
-
"Hết 40 triệu năm nữa"
-
"có lẽ tôi sẽ đến được đây"
-
Nhưng thật ra là sau 40 triệu năm đó
-
nó có thể đến hẳn tận đây
-
vì đây là 80 triệu năm ánh sáng.
-
Sự thực là, sau 40 triệu năm
-
vậy, 40 triệu năm trôi qua trong nháy mắt
-
Bông nhiên, vũ trụ giãn nở
-
còn hơn trước!
-
Tôi sẽ ko vẽ cả quả bong bóng
-
Nhưng cái nơi mà photon đã xuất phát
-
có thể ở đây
-
và giờ vị trí cúa chúng ta là ở đây
-
nơi ánh sáng trới sau 10 triệu năm
-
ở tận đây
-
và giờ nơi mà tia sáng ở sau 40 triệu năm
-
có thể ở đây
-
Vậy, khoảng cách giữa 2 điểm
-
khi ta bắt đầu, nó khoảng 10 triệu năm ánh sáng
-
và rồi nó thành 20 triệu năm ánh sáng
-
có thể giờ nó theo thứ tựtỉ lệ - tôi ko chắc
-
có thể là tới 1 tỉ năm ánh sáng!
-
Và có thể khoảng cách ở tận đây
-
và tôi chỉ bịa ra các con số
-
thực ra, có lẽ nó hơi lớn...
-
Có lẽ giờ nó chỉ là khoảng 100 triệu năm ánh sáng
-
Và giờ, khoảng cách náy, tôi ko biết
-
500 triệu năm ánh sáng
-
Và có thể tổng khoảng cách gữa 2 điểm là 1 tỉ năm ánh sáng
-
Vậy, như bạn thấy đấy, photon có thể hoảng sợ
-
Khi nó càng đi được nhiều, nó nhìn lại
-
và nói, "Wow, trong 50 triệu năm, tôi đa đi được những 600 triệu năm ánh sáng"
-
"Thật tuyệt"
-
Nhưng nó hoảng sợ, vì thực ra
-
quãng đường nó nghĩ nó phải đi - 30 triệu năm ánh sáng -
-
cũng tiếp tục giãn ra
-
vì không gian cũng giãn ra
-
Vậy thực tế là, quay về ý tưởn ban đầy
-
thằng photon đang có gặp chúng ta
-
ci như là đã đi, 13.4 tỉ năm
-
giờ nó đã tới với chúng ta, để ttôi tua lại 13.4 tỉ năm
-
từ điểm này cho tới hiện tại
-
Vậy nếu tôi vẽ toàn bộ vũ trụ quan sát được
-
điểm ở đây có lẽ là điểm mà nó được phát ra
-
Ta đang ngồi ngay đây. Và thực ra...
-
Để tôi làm rõ hơn. Nếu tôi vẽ toàn bộ vũ trụ quan sát được
-
trung tâm nên là nơi ta đứng, vìchúng ta quan sảt được những khoảng cách như nhau về mọi phía
-
- nếu ko có gì lạ xảy ra, ta có thể quan sát cũng một khoảng cách từ mọi phía
-
Vậy, thực ra, có lẽ ta nên đưa mình vào trung tâm
-
Vậy, đây là toàn bộ vũ trụ quan sát được. Và photon vừa được phát ra từ đây
-
13.4 tỉ năm trước. Vậy là khoảng 300 000 năm sau Big Bang
-
Và nó đã đến với chúng ta
-
Đúng là photon này đã đi suốt 13.7 tỉ năm
-
Nhưng, điều điên rỗ là ở chỗ, cái vật thể, vì chúng ta đang giãn cách xa nhau
-
cái vật thể bây giờ, theo ước lượng chính xác nhất
-
cách ta 46 tỉ năm ánh sáng.
-
Và tôi muôn nói thật rõ ràng
-
Vật GIỜ ĐÂY cách ta 46 tỉ năm ánh sáng
-
Vậy nếu như ta chỉ dùng ánh sáng để quan sát, coi như
-
ta chỉ dựa vào năm ánh sáng, tia sáng này đã đi 13.7 tỉ năm ánh sáng để đến với chúng ta
-
đó là cách duy nhất, theo ánh sáng, để nghĩ về khoảng cách này, vậy có lẽ nó vào khoảng 13.4
-
(tôi cứ bị chuyển nhầm dấu)
-
nhưng [có lẽ] nó cách ta 13.4 tỉ năm ánh sáng
-
Nhưng thực ra, nếu bạn dùng thuuwóc đo vào thời điểm này
-
và, bạn biết đấy, thuwóc đo năm ánh sáng
-
thứ này, không gian đã giãn nở rất nhiều
-
nên giờ nó cách ta những 46 tỉ năm ánh sáng
-
Và để gợi ý cho bạn khi ta nói về
-
bức xạ nền vũ trụ
-
điểm này trong vũ trụ trông như thế nào?
-
Thứ này mà cách chúng ta 46 tỉ năm ánh sáng
-
nhưng photon của nó chỉ mất 13.4 tỉ năm để tới với chúng ta
-
Trông nó sẽ thế nào?
-
Khi ta nói "trông", đó là dựa trên
-
các photon đến với chúng ta bây giờ
-
Những photon đi từ 13.4 tỉ năm trước.
-
Vậy, những photôn là những photon được phát ra
-
từ những cấu trúc nguyên thủy, từ cái nới
-
bụi hydro plasma nóng trắng
-
Vậy những gì ta sẽ thấy là bụi mù nóng trắng
-
- vậy là ta sẽ thấy loại
-
plasma nóng trắng
-
KHông thể phân biệt được., không tách biệt thành những nguyên tử bền vững, không giống những ngôi sao và thiên hà
-
Nhưng nóng trắng - ta sẽ được thấy thứ plasma nóng trắng này
-
Sự thực là giờ đây cái điểm cách ta 46 tỉ năm ánh sáng
-
có lẽ đã tách biệt thành những nguyên tử thành ngôi sao, hành tinh và các thiên hà
-
Và thực sự, néu người đó - nếu ở đó có một nền văn minh, và họ đang ngồi đó
-
và họ đang quan sát photon phát ra
-
từ tọa độ của chúng ta, vị trí chúng ta hiện tại
-
Họ sẽ ko nhìn thấy ta. Họ sẽ thấy
-
chúng ta từ 13.4 tỉ nắm trước. Họ sẽ thấy
-
những siêu sao nguyên thủyở vùng không gian
-
khi mà nó vẫn chỉ là plasma nóng trắng
-
Và chúng ta sẽ nói thêm về vấn đề này ở video tiếp theo, nhưng hãy nghĩ về nó.
-
Mọi photon bắt đầu từ thời điểm đó
-
theo mọi hướng, đã di chuyển
-
suốt 13.4 tỉ năm, theo mọi hướng
-
sẽ đến từ cái trạng thái ban sơ ấy, hoặc
-
nó sẽ được phát ra khi vũ trụ
-
ở trạng thái nguyên thủy, khi mà nó vẫn chỉ là nóng trắng
-
plasma, khối lượng ko phân biệt được.
-
Và hi vọng rằng, điều đó sẽ cho bạn cảm nhận về
-
nơi mà bức xạ nền vũ trụ hình thành.